Cho đến bây giờ, tôi vẫn còn giữ thứ đồ chơi mẹ mua cho từ lúc tôi mới lên ba tuổi: con lật đật.
Đó là một con lật đật làm bằng nhựa cứng, nhiều màu sắc sặc sỡ. Hình thù con lật đật thật ngộ nghĩnh, béo tròn béo trục, nhìn vào thấy giống như một khối cầu tròn xoe. Nó có cái bụng phệ như bụng ông địa trong đoàn múa lân. Cái đầu nhỏ và tròn, gắn liền với thân hình, chẳng có cổ, cũng chẳng có tay chân gì cả. Thích nhất là đôi má múp míp của nó, thỉnh thoảng hiện lên những lúm đồng tiền xinh xinh. Lúc nào nó cũng đứng yên trên đầu giường của tôi. Mỗi khi tôi sờ vào, nó lại lắc lư và cười thật dễ thương.
Con lật đật chẳng bao giờ bị ngã cả. Đặt nó nằm xuống, dù ở tư thế nào, nó cũng đứng lên được ngay và đứng lên rất nhanh. Vì thế mà nó được đặt tên là “lật đật”. Mỗi khi tôi bị ngã và khóc, mẹ lại đem con lật đật ra dỗ tôi : “Đấy con xem ! Lật đật ngã mà có khóc đâu ? Nó lại tự đứng lên cơ này !”. Thế là tôi nín khóc.
Con lật đật làm bạn với tôi suốt mấy năm nay. Mỗi khi vui buồn, tôi đều chia sẻ với nó. Tôi yêu quý con lật đật của tôi lắm và không bao giờ muốn xa nó cả.
Bài làm 2
Tôi có khá nhiều thứ đồ chơi của bố mẹ mua cho. Nhưng thứ mà tôi vẫn thích hơn cả là món đồ mà anh tôi vừa làm cho tôi hôm chủ nhật vừa rồi. Đó là một chiếc xe ôtô được làm bằng vỏ hộp sữa.
Chỉ bằng vài thứ vật liệu đơn giản, anh tôi đã làm ra được một chiếc ôtô giống hệt như thật, màu sắc rực rỡ và ngộ nghĩnh. Cũng đầy đủ thùng xe, bánh xe, mui xe, đèn xe, và cũng chạy được hẳn hoi. Thân xe được làm bằng vỏ một hộp sữa, cắt mặt trên gập lại là thành mui xe. Ở mặt bên sườn của vỏ hộp, có dùi hai lỗ nhỏ từ sườn bên này thông qua mặt sườn bên kia. Hai que tre xuyên qua hai lỗ ấy là thành trục bánh xe. Bốn bánh xe được làm bằng bốn nút chai. Anh tôi dùi lỗ giữa nút chai, gắn vào trục bánh xe và bôi ít keo vào đầu trục. Tôi thắc mắc không hiểu bôi keo để làm gì, anh tôi trả lời : “Anh làm thế để bánh xe không bị rời ra khỏi trục !”. Xe lại còn có đèn nữa chứ ! Anh tôi chỉ dùng hai nút chai nhỏ hơn gắn ở phía trước là thành đèn pha. Cuối cùng, anh buộc một sợi dây ở đầu xe. Thế là tôi có thể kéo xe đi chơi trong sân được rồi.
Chiếc ôtô đồ chơi ấy chẳng có gì là quý giá nhưng tôi rất thích nó. Tôi thầm phục sự khéo tay của anh tôi, chỉ cần vài thứ đồ bỏ đi mà anh ấy có thể làm được một món đồ chơi xinh xắn như vậy.