I. Dàn ý
1. Mở bài
- Hè về, bố mẹ quyết định cho tôi về thăm quê ngoại.
- Từ trung du được về đồng bằng, tôi thấy rất nhiều điều mới lạ, nhưng điều lạ nhất và tôi thích thú nhất chính là những cánh đồng lúa trải rộng tít tắp tới tận chân trời. Nơi tôi đang sống không có những cánh đồng rộng như thế.
2. Thân bài
- Vừa bước xuống xe, tôi đã choáng ngợp trước cánh đồng.
- Đã bắt đầu vào mùa thu hoạch. Cánh đồng lúa trải một màu vàng óng, trông như một tấm thảm khổng lồ.
- Xa xa có mấy bác nông dân đang hối hả gặt lúa, người bó, người gánh, người ôm. Có lẽ họ đều rất mệt nhưng niềm vui vì có một vụ mùa thắng lợi đã biểu hiện rất rõ trên những gương mặt hân hoan.
- Nhìn những hạt lúa mẩy vàng tôi thầm nghĩ: không biết có bao nhiêu giọt mồ hôi rơi xuống thước đất kia, bao nhiêu trí tuệ của con người dồn vào đế rồi đất mẹ rút ruột mình ra tạo nên những hạt thóc mẩy vàng.
- Ngày nay, khoa học kĩ thuật phát triển, người nông dân phần nào đã được giải phóng sức lao động, nhưng những giọt mồ hôi ấy vẫn rơi bởi thiếu bàn tay con người thì không thể có được bất cứ thứ gì trên trái đất này.
- Cánh đồng lúa chín ấy là sự trả công xứng đáng của thiên nhiên dành cho con người.
- Tôi vô cùng biết ơn và khâm phục nhưng kĩ sư nông nghiệp, những nhà bác học đã nghiên cứu ra những giông lúa phù hợp với đất đai và khí hậu quê hương. Biết ơn những người nông dân một nắng hai sương đã biến những công trình khoa học thành hiện thực, đã mang đến cho đất nước những mùa vàng bội thu.
3. Kết bài
- Nắng vẫn trải rộng trên cánh đồng gay gắt, gương mặt của những cô thôn nữ thêm ửng hồng khoẻ mạnh. Quê hương đã thật sự vào mùa.
- Tôi thấy yêu quê ngoại vô cùng và tự hào về quê hương đất nước mình.
II. Bài văn mẫu
Bài mẫu 1: Cảm xúc của anh (chị) khi đứng trước cánh đồng lúa chín.
Mới chỉ vài hôm chưa trở lại với cánh đồng làng mà hôm nay em đã rợn ngợp trước màu vàng trải dài tưởng như vô tận của lúa chín. Trong lòng em bỗng ngân lên những nốt nhạc vui: “Lúa chín vàng - đồng lúa bát ngát trời”... Thật đúng lời một câu hát về ngày mùa. Ôi bức tranh tuyệt diệu của bàn tay lao động con người.
Chỉ có một gam màu duy nhất - màu vàng. Từ tầm tay với cho đến tận nơi ngút mắt xa xăm, tất cả đều là lúa. Sóng lúa hôm nay cuồn cuộn trước mắt mọi người, hứa hẹn mùa màng no ấm. Ba tháng trước, ở đây tấp nập cảnh “chồng cày, vợ cấy, con trâu đi bừa”. Ba tháng trước đây, mẹ em còn lội bì bõm trên mặt ruộng giá lạnh, cắm xuống những thẻ mạ non run rẩy. Nhà thơ Trần Đăng Khoa thuở nhỏ cũng từng miêu tả hạt gạo trong sự vật lộn, vất vả của thiên nhiên và của con người.
“Hạt gạo làng ta
Có bão tháng bảy
Có mưa tháng ba
Giọt mồ hôi sa
Những trưa tháng sáu
Nước như ai nấu
Chết cả cá cờ
Cua ngoi lên bờ
Mẹ em xuống cấy ”
Người nông dân bao đời nay luôn ước mơ được no ấm:
“Bao giờ cho đến tháng mười
Nấu nồi cơm nếp vừa cười vừa ăn”
Năm nay có phần mưa thuận gió hòa, chắc là những bông lúa sẽ được đưa về làng trọn vẹn. Đã từng có những vụ lúa bị mưa lụt nhấn chìm khi sắp đến kì thu hoạch. Mưa nắng cũng rất bất chợt như nhà thơ Hoàng Trung Thông đã từng miêu tả:
“Có màu hạ cháy đồng khô cạn
Mười bậc nước leo lên ruộng hạn
Có mùa lúa chín lụt tràn qua
Lại phải nghiêng đồng hắt đổ ra”
Làng tôi cũng là một vùng quê của xứ sở cây lúa nước. Những mùa vàng đến với con người mong sẽ ít dần đi những giọt mồ hôi. Vất vả lo toan của người nông dân mong sẽ được đáp đền xứng đáng hơn.
Bài mẫu 2: Cảm xúc của anh (chị) khi đứng trước cánh đồng lúa chín.
Hè đã về, bố mẹ quyết định cho tôi về thăm quê ngoại. Quê ngoại tôi ở xa nên đây là lần đầu tiên tôi được về thăm. Từ trung du được về đồng bằng, tôi thấy rất nhiều điều mới lạ, nhưng điều lạ nhất và tôi thích thú nhất chính là những cánh đồng lúa trải rộng tít tắp tới tận chân trời. Nơi tôi đang sống không có những cánh đồng rộng như thế.
Vừa bước xuống xe, tôi đã choáng ngợp trước cánh đồng. Nơi tôi đứng nhìn thẳng ra cánh đồng lúa đang độ chín. Có lẽ đã bắt đầu vào mùa thu hoạch. Cánh đồng lúa trải một màu vàng óng, trông như một tấm thảm khổng lồ. Xa xa có mấy bác nông dân đang hối hả gặt lúa, người bó, người gánh, người ôm. Có lẽ họ đều rất mệt nhưng niềm vui vì có một vụ mùa thắng lợi đã biểu hiện rất rõ trên những gương mặt hân hoan.
Cánh đồng lúa trải rộng trước mắt mang đến cho tôi bao nhiêu cảm xúc. Trong lúc chờ cậu tôi ra đón, tôi vào ngồi nghỉ ở một hàng nước ven đường, dưới một gốc cây sĩ già rất lớn. Tôi thả hồn mình cùng những làn gió nhẹ đưa trên tấm thảm vàng. Bông lúa trĩu nặng se sẽ rung rinh nô đùa cùng gió. Năm nay được mùa lớn. Nhìn những hạt lúa mẩy vàng tôi thầm nghĩ: không biết có bao nhiêu giọt mồ hội rơi xuống thước đất kia, bao nhiêu trí tuệ của con người dồn vào để rồi đất mẹ rút ruột mình ra tạo nên những hạt thóc mẩy vàng. Tôi chợt nhớ đến câu ca dao:
Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Rẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần.
Ngày nay, khoa học kĩ thuật phát triển, người nông dân phần nào đã được giải phóng sức lao động, nhưng những giọt mồ hôi ấy vẫn rơi bởi thiếu bàn tay con người thì không thể có được bất cứ thứ gì trên trái đất này. Cánh đồng lúa chín ấy là sự trả công xứng đáng của thiên nhiên dành cho con người. Tôi vô cùng biết ơn và khâm phục nhưng kĩ sư nông nghiệp, những nhà bác học đã nghiên cứu ra những giống lúa phù hợp với đất đai và khí hậu quê hương. Biết ơn những người nông dân một nắng hai sương đã biến những công trình khoa học thành hiện thực, đã mang đến cho đất nước những mùa vàng bội thu.
Nắng tháng năm vẫn trải rộng trên cánh đồng gay gắt, gương mặt của những cô thôn nữ thêm ửng hồng khoẻ mạnh. Nụ cười tươi làm gương mặt họ bừng sáng. Quê hương đã thật sự vào mùa. Tôi thấy yêu quê ngoại vô cùng và tự hào về quê hương đất nước mình. Quê hương mình đã thật sự đổi thay. Với những người biết yêu đồng ruộng như cha ông chúng ta, quê hương mình sẽ ngày càng giàu đẹp.