Bài làm 1: Tả một con vật nuôi trong nhà.
Một chú chó đáng yêu
Chủ nhật vừa rồi, ông ngoại em đem đến tặng hai chị em em một con chó nhỏ rất xinh xắn. Em bế chú ta lên tay và đặt cho chú ta một cái tên không đẹp lắm, nhưng đúng với màu lông của chú ta: Luốc Luốc.
Luốc Luốc quả là có bộ lông không đẹp tí nào, màu lông gồm ba màu đen, vàng sậm và xen một ít lông màu nâu. Đầu chú ta như một quả bóng nhỏ. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng. Đôi mắt chú ta tròn xoe như hai hòn bi ve, đen láy, tinh nhanh. Mũi chú đen bóng, lúc nào cũng ươn ướt như được đánh son bóng. Lưỡi của Luốc Luốc thường vắt sang một bên, màu đỏ hồng, để lộ mấy chiếc răng nanh, nhọn hoắt, trắng tinh. Đuôi chú có lông dày, trong như cây chổi phất trần nhà lúc nào cũng rung rung thật ngộ nghĩnh. Ngực chú nở nang, bốn chân thon chắc, có móng đeo. Mấy hôm đầu, vì phải xa mẹ, lại chưa quen, nên chú ta cứ lấm la lấm lét có vẻ rất sợ sệt, nhưng chỉ sau mấy ngày, được sự quan tâm chăm sóc của em và cu Minh chú ta đã có vẻ bạo dạn hơn, đến bữa ăn, em cho cơm vào cái bát nhỏ, trộn thêm một tí đầu cá, chỉ cần gọi: Luốc Luốc, ra đây chị cho ăn nào, ngoan chị sẽ tắm cho... chỉ cần gọi đến tên, cậu ta lon ton chạy ra, âu yếm hít tay em và vẫy đuôi như muốn nói: Cô chủ tốt quá, cảm ơn cô chủ, tôi sẽ là một chú chó ngoan, sẽ bảo vệ cô chủ và tài sản của gia đình cô chủ.
Luốc Luốc là một chú chó rất tinh khôn, mỗi lần có khách đến nhà chơi, nếu em bảo: Luốc Luốc vào nhà đi, người quen đó. thế là chú ta vẫy đuôi chào, và chạy về chỗ của mình một cách ngoan ngoãn. Nhưng nếu là người lạ, chú ta sẽ sủa to và nhe hàm răng nhọn hoắt ra, những kẻ có hành vi mờ ám sẽ sợ hãi mà bỏ đi. Khác với những chú chó khác, Luốc Luốc có biệt tài đặc biệt, đó là tài leo qua hàng rào để đi dạo chơi, có thể các bạn không tin, nhưng hàng rào của gia đình em cao khoảng 2m, thế mà khi cần thiết, nó có thể leo qua một cách dễ dàng và thiện nghệ để đi qua khiến mọi người chứng kiến phải ồ lên kinh ngạc: hơn cả đặc công.
Em rất yêu Luốc Luốc, về hình dáng, chú ta không phải là một chú chó đẹp, nhưng Luốc Luốc là một chú cho tinh khôn. Từ ngày có chú ta, gia đình em yên tâm vì có một vệ sĩ trung thành và giỏi giang ngày đêm canh giấc ngủ ngon cho gia đình.
Bài làm 2: Tả một con vật nuôi trong nhà.
Tả con chim cu gáy
Sinh nhật lần thứ mười một, em được cậu Đức tặng một chú chim rất đẹp, cậu em bảo: Đây là chim cu gáy, nó gáy rất hay, cháu chăm sóc nó chu đáo, nó sẽ cho cháu nghe những âm thanh diệu kì.
Đây là một chú chim trống, toàn thân được khoác một bộ áo rất đẹp, màu nâu pha xanh lục. Đầu nó thật xinh xắn, to hơn quả cà pháo với màu nâu pha lẫn vài đốm trắng, chiếc mỏ nâu ngắn ngủn nhô ra rất dễ thương mỗi khi rỉa lông hoặc dụi dụi vào cánh. Đôi mắt tròn nhỏ như hạt đậu đen, viền quanh mắt là một đường tròn nhỏ đỏ au. Lông cổ mịn màng, đậm hơn màu cánh một chút, với ba cườm cổ lấp lánh. Ức và vai của chú ta nở nang và rất đầy đặn. Hai cánh khum khum như hai vỏ trai lớn úp dài theo chân. Những chiếc lông vũ cứng và dài giúp chú ta có thể bay xa. Đuôi xòe ra như chiếc quạt nhỏ làm chú ta trông rất duyên dáng. Đôi chân chú ta nhỏ, bé loắt choắt, màu đỏ, nhưng nhảy rất nhanh nhẹn trong chiếc lồng gỗ rộng và đẹp.
Chú ta hót rất hay, cứ mỗi buổi sáng hay buổi chiều chú ta lại cất tiếng gáy, tiếng gáy của chú ta to, rõ, lảnh lót, khi chú ta cất tiếng gáy, cả không gian như rộn ràng và sôi nổi hơn. Mọi người trong xóm em rất thích tiếng gáy của chú ta, mỗi khi chú ta gáy xong, em lại tặng chú một con cào cào hoặc một mẫu chuối nhỏ để chú ta nhấm nháp, lúc đó, cái đầu chú ta gật gật như muốn nói: Cô chủ, tôi gáy có hay không? Tôi gáy để cô nghe tiếp nhé.
Em rất thích chú cu Gáy này, nhưng mẹ em bảo: con chim cũng như con người, nó cần có môi trường sống của nó, nó cũng cần phải có bạn bè, đã đến lúc con cần phải trả nó về với thiên nhiên. Nghe lời mẹ, em thả chú ta về với thiên nhiên, trước khi cất cánh bay đi, nó nhìn em như muốn nói: Cám ơn cô chủ, ở với cô chủ tôi rất thích, nhưng tôi vẫn thích tự do hơn.
Bài làm 3: Tả một con vật nuôi trong nhà.
Chích chòe... chòe... choẹt!
Em bừng tỉnh mắt. Trời chưa sáng rõ. Ngày nào cũng vậy, đúng vào ngày này là chích chòe lại đến với em. Tiếng hót của nó như tiếng đồng hồ đánh thức em.
Con chích chòe, bạn của em, có cái mỏ nhọn hoắt, đen bóng như sừng. Đầu nó nhỏ mà tròn. Mình nó thon thon. Đuôi dài và đen, lông xếp lại vừa bằng, vừa gọn như cái quạt gấp. Ở hai cánh và đuôi có điểm vài đốm trắng trông thật vui mắt. Ngực nó màu trắng xám, nhưng lúc ca hát ngực nó căng tròn, khỏe mạnh. Dưới bụng phủ một lớp lông mềm và mượt. Đôi chân nhỏ hình như khẳng khiu nhưng rất cứng một lần bay vù từ cây nọ sang cây kia, chích chòe đậu vững ngay trên cành nhỏ. Hoặc khi ca hát, nó xóc cánh ra, cái đuôi cất lên hạ xuống theo điệu hót mà chân vững bám chắc trên cành.
Mỗi buổi sáng, ánh ban mai vừa rạng, chích chòe lại hót. Tiếng hát của nó lúc đầu còn rơi từng tiếng một. Dần dần, càng hót càng mau. Tiếng nọ tiếp tiếng kia đổ hồi, réo rắt như một chuỗi nốt nhạc rung trên phím đàn. Con này vừa hót thì từ xa, một con khác lại hót tiếp rộn ràng và thảnh thót.
Khi mặt trời lên, bọn chim sẻ kéo nhau dậy, bay sà xuống sân đuổi nhau, cãi nhau í ỏm thì tiếng hót của chích chòe bạn em cũng im bặt.
(Đỗ Thị Hồng Tiến)
Bài làm 1: Tả một con vật nuôi trong nhà.
Đó là chú gà trống nòi mẹ mình nuôi từ ngày chị em chú bất đầu sống tự lặp. Mới đó mà đã năm, sáu tuần trăng qua.
Giờ đây chú đã là một thanh niên tráng kiện. Tuần trước cân thử, cứ tưởng chú nặng độ ba kí là cùng. Ai ngờ, chú lên tới ba kí sáu, vạm vỡ như một đô vật ngoại hạng. Bạn bè cùng xóm với chú đều phải kiêng nể trước thân hình hộ pháp của chú. Nhìn bộ mã và dáng đi, điệu đứng của chú, ai cũng tấm tắc khen chú là một đấng hào hoa phong nhã. Cái mào của chú mới tuyệt làm sao! Trông chẳng khác gì cái vương miện của các ông hoàng thượng hay đội trong các tuồng cải lương xuất hiện trên truyền hình. Cái vương miện màu đỏ tươi như màu đỏ chói của phượng vĩ ấy như tôn lên địa vị chủ soái ở cái xóm đông đúc này. Cái mỏ của chú trông như hai mảnh thép hình vòng cung ép lại dùng để kiếm ăn và tự vệ. Đôi mắt sáng tròn như hai hạt ngọc lúc nào cũng lóng la lóng lánh.
Là một chú Gà đã trưởng thành, toàn thân chú được bao phủ bàng một lớp lông màu đen xanh óng ánh như rắc các hạt kim tuyến. Bao quanh cái cổ là một lớp lông mịn và mềm nhung thẫm, làm cho da cổ vốn lúc nào cũng đỏ au lại thêm sắc màu rắn rỏi tô điểm. Đôi chân vừa to lại vừa cao được bao bọc bởi một lớp vảy sừng màu vàng nghệ. Hai cái cựa chòi ra như hai mũi đinh mười nhọn hoắt, đó là một thứ vũ khí lợi hại, giúp chú đánh bại mọi đối thủ trong vùng, nâng chú lên địa vị thống soái. Bộ lông đuôi của chú mới rực rỡ làm sao! Những chiếc lông ba màu: vàng, đen, trắng pha lẫn, dài thượt cong vút về sau, tạo cho chú một dáng khỏe vẻ khỏe khoắn, cân đối lại vừa tăng thêm những nét duyên dáng bảnh trai của một thanh niên vừa mới lớn.
Sáng nào cũng vậy, khi tiếng chuông nhà thờ ngân một hồi dài réo rắt, đã trông thấy chú đứng vắt vẻo trên cành ổi cạnh hiên nhà, vỗ cánh phành phạch rồi cất giọng hát vang bài ca muôn thuở: Ò! ó! o! rộn khắp thôn xóm như đánh thức mọi người cùng dậy. Hát chán, chú lại đứng chờ, đứng chờ...
Mấy chị Gà mái tơ nghe tiếng hát của chú vội chen nhau ùa ra sân. Từ trên cành ổi cao, chú vỗ cánh, nhún mình, nhoáng một cái đã thấy chú đứng cặp kè bên mấy chị Gà mái nâu mặt đỏ, lông mượt từ bao giờ. Có lẽ trên mười chị Gà mái, chú thích nhất cô gà mái nâu này, có thể vì bạn cùng lứa với chú chăng? Ngược lại, chị ta cũng rất thích kèm cặp bên cu cậu. Mỗi lần chú kiếm được miếng mồi ngon, bao giờ chú cũng tục!... tục! mời chị Gà mái nâu cùng chén. Có lúc chú nhường hẳn cho chị mà không hề đắn đo do dự chút nào. Chú có tài ga lăng nên chị mái nào cũng thích được sóng đôi cùng chú.
Đối với bạn bè hàng xóm cùng giới với chú thì chú tỏ ra khá khắt khe, thậm chí nhiều lúc mất lịch sự nữa. Mỗi lần chúng bạn láng giềng cặp kè với bất kì một chị Gà mái nào trong đàn là chú tỏ thái độ phản ứng ngay. Chú lặng lẽ tách khỏi đàn kẻ một đường vòng cung, áp sát đối phương, dừng lại, vỗ cánh phành phạch làm bụi bay mù mịt. Sau đó chú dướn cổ cất cao giọng đô trưởng ca bản Ò... ó. o! như vừa thách thức vừa đe dọa. Các bạn láng giềng đã nhiều phen vì lòng tự trọng đã thử sức với chú. Biết mình không phải là đối thủ, thấy chú sắp sửa gây sự đã vôi vàng cao chạy xa bay, vừa tăng tốc, vừa ngoái đầu nhìn lại, có vẻ nuối tiếc một dịp vui bị chú ta cướp mất. Những lúc như vậy, chú có vẻ đắc thắng, tự hào, lững thững trở lại đàn với một dáng vẻ kênh kiệu tự đắc. Đối với người ngoài thì vậy đó. Trong nhà, hình như chú không hề hiếp một ai, lúc nào cũng tỏ ra độ lượng, bao dung.
Mình quý chú trống nòi lắm lắm, không chỉ chú là niềm tự hào kiêu hãnh của mình với chúng bạn cũng xóm mà còn là kết quả lao động đầu tay của mình trong suốt năm, sáu tháng nay. Ngoài ra chú còn là chiếc đồng hồ báo thức chính xác, vui nhộn, sống động nhất mà các hãng đồng hồ Rađô, Gi-mi-kô hiện đại ngày nay chẳng bao giờ tạo ra được.