Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Tả cảnh biển Sầm Sơn (bài 2)

Thứ tư - 26/02/2020 08:35
Việt Nam - đất nước của những thắng cảnh và những di tích lịch sử. Này là những vùng đồi núi mênh mông bát ngát. Này là những bãi biển với làn nước trong xanh êm dịu. Này là những lăng tẩm đền đài cổ kính... Sau những tháng ngày học tập vất vả, chắc bạn nào cũng muốn được đến những nơi nổi tiếng ấy. Và tôi cũng vậy. Hè qua, tôi đã được đến tham quan và nghỉ mát tại bãi biển Sầm Sơn - một trong những khu du lịch nổi tiếng ở nước ta.
Ôi! Sầm Sơn mới đẹp làm sao! Phải đứng trên bờ cát, ngắm cảnh bình minh trên biển mới thấy hết được vẻ đẹp của nó. Lúc trời còn tờ mờ sáng, ảà một không gian bao la được bao trùm bởi một làn sương mờ ảo. Biển phẳng lặng, yên tĩnh, thỉnh thoảng, một vài cơn gió rất nhẹ từ biển khơi thổi vào, mang theo cái mát lạnh trong lành của ban mai và cái mằn mặn của biển cả. Hàng dừa đu đưa trong gió, làm rơi vỡ những hạt ngọc của đêm. Trên bãi cát vàng, những con dã tràng đã dậy từ lúc nào, đang say sưa xe cát.
Màn sương dần dần tan. Phía đông, hừng lên một màu hồng phơn phớt. Mặt trời tròn và đỏ như lòng đỏ quả trứng gà đang từ từ nhô lên từ đáy biển. Những tia nắng sớm mai thích thú nhảy nhót, nô đùa trên bãi cát vàng rồi lại chơi trò trốn tìm sau những tán lá dừa. Tôi di chân trần trên cát, hít thở không khí trong lành của đất trời quyện với hương vị mặn nồng của biển khơi. Nắng chảy dài trên đôi vai. Một cảm giác thoái mái, dễ chịu, lâng lâng đến khó tả xâm chiếm lòng tôi. Biển như bừng tỉnh sau giấc ngủ dài, mỉm cười hiền hậu đón nhận những ánh nắng vàng... Đứng từ trên nhìn xuống, biển như chỉ có một bờ, cứ dài mãi, dài mãi đến tận phía chân trời.
Mặt trời lên cao, hắt những tia nắng chói chang xuống vạn vật. Người người thi nhau đổ ra biển. Họ thích thú vùng vẫy trong làn nước mát lạnh. Biển như người mẹ hiền, vòng tay âu yếm ôm lấy những đứa con. Sát mép biển là những rổ tôm, cua, cá, ghẹ,... Tiếng mời chào mua bán hòa lẫn với tiếng cười đùa tạo nên khung cảnh ồn ào náo nhiệt. Từng đợt sóng nhè nhẹ xô vào bờ, liếm lên bãi cát vàng óng - nơi những đứa trẻ đang xây công viên, lâu đài cát. Những ánh mắt trong veo tràn ngập niềm vui. Chúng dùng đôi tay bé xíu vốc cát, say mê đào hào đắp lũy rồi sung sướng hò reo khi sóng cuốn theo công trình đó vào biển xanh. Nắng mỗi lúc một to hơn, gay gắt hơn. Nước biển lại càng trờ nên lấp lánh. Phải ngắm nhìn biển thật kĩ mới có thể thấu hiểu được vẻ đẹp ẩn náu bên trong nó. Tôi có cảm giác biển giống như người mẹ - dịu dàng, bao dung, nhẫn nại và hi sinh. Biển gợi cho ta sự bình yên, thân thương và gần gũi.
Buổi trưa, mặt trời nóng rực. Những tia nắng như những làn roi quất vào da thịt người, bỏng rát. Đó cũng là lúc mọi người trở về ăn trưa và nghỉ ngơi. Biển vắng lặng, đứng một mình cô đơn. Biển bắt đầu nổi giận vì bị mọi người bỏ rơi. Biển gầm gừ, giận dữ tung vào bờ những mãng nước đục ngầu, bọt trắng xóa. Biển điên cuồng như sẵn sàng nhấn chìm mọi thứ. Nhưng trong khi biển nổi cơn thịnh nộ thì ngoài trời, nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật.
Trời về chiều, hoàng hôn từ từ buông xuống. Cái nóng bỏng của nắng đã dịu đi rất nhiều. Gió biển mặn chát. Những đám mây không còn mang màu trắng tươi sáng của buổi ban mai mà đã chuyển sang sắc tím của chiều tà. Ông mặt trời đang lặn dần xuống biển. Dưới ánh nắng chiều, nước biển rực rỡ hơn với các màu cam, hồng, đỏ, tím. Lúc trước, biển tấp nập rộn rã đông vui là thế, vậy mà giờ đây, biển lặng yên dường như đang suy ngẫm. Đàn hải âu chao cánh bay về tổ. Từng đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi, bắt đầu một cuộc hành trình mới.
Đêm. Biển rực rỡ với các chùm đèn nhấp nháy đủ màu. Trời hơi se lạnh. Trên bầu trời, muôn vàn vì sao lấp lánh như tô điểm cho chiếc áo nhung tím khổng lổ. Vầng trăng như một nàng công chúa kiều diễm đang toả sáng giữa những đêm sao. Càng về đêm, trăng càng tỏ. Ánh trăng chiếu xuống mặt biển như dát vàng dát bạc. Đã khuya, tôi trở về nhà, ngủ một giấc ngon lành đến sáng.
Sầm Sơn - món quà vô giá mà thiên nhiên ban tặng cho đất nước ta. Đó cũng là niềm tự hào của chúng ta. Tôi sẽ không bao giờ quên được phong cảnh nên thơ, trữ tình này. Nó sẽ khắc sâu mãi mãi trong trái tim tôi.

Nguyễn Hương Giang (Trường THCS Nguyễn Huy Tưởng)

Bản quyền thuộc về Sách Thư Viện. Ghi nguồn sachthuvien.com khi đăng lại bài viết này.

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây