Khi xe rẽ vào con đường dẫn đến làng, tôi thấy những ngôi nhà, những mãnh vườn, những rặng cây.... cứ thoáng qua, thoáng qua, như giật lùi lại phía sau xe. Nhìn từ xa, ngôi làng ẩn hiện sau những rặng tre, khói bếp. Khi chúng tôi vào làng cũng là lúc mặt trời đã nhô lên cao. Vừa xuống xe, tôi đã sững sờ trước vẻ thanh bình thơ mộng của làng quẽ. Những bụi tre bên bờ ao đang xạc xào trong gió. Những cái ao nước trong leo lẻo. Những mảnh vườn cây trái xum xuê... Chúng tôi vào nhà đúng lúc bà chuẩn bị ra đồng. Sau phút hàn huyên, tôi xin phép ra đồng cùng bà. Ở trường, tôi đã được đọc nhiều bài văn, bài thơ nói về cánh đồng thôn quê nhưng hôm nay tôi mới thực sự cảm nhận được vẻ đẹp bao la của nó. Cả cánh đồng vàng rực lên màu vàng của lúa chín, trông như một tấm thảm dát vàng khổng lổ. Từng bông lúa trĩu hạt cong mình đỡ lấy những hạt thóc - như những đứa con mập mạp đang bám vào thân mẹ. Tôi thấy thân lúa giống người mẹ hiền, đã tích lũy, chắt chiu từng giọt tinh hoa của đất trời, dồn cho những dứa con yêu dấu của mình. Những chiếc nón trắng thấp thoáng sau những vạt lúa vàng. Tiếng nói chuyện, tiếng hò, tiếng cười đùa xen lẫn tiếng cắt lúa xoàn xoạt, tiếng máy tuốt rào rào. Thỉnh thoảng, một vài ngọn gió ngang qua, thưởng sự mát mẻ cho những người nông dân. Một vài bạn học sinh, tranh thủ hè cũng ra làm đồng giúp bố mẹ. Nhìn các bạn thoăn thoắt tay liềm, tay hái tôi thích lắm và xin làm thử. Nhưng, giống như một diễn viên xiếc, cái liềm cứ xoay tròn trong tay tôi. Mọi người cười vang một góc cánh đồng.
Mặt trời đã lên cao, ánh nắng buổi trưa bao trùm lên cánh đồng. Mùi thơm của lúa hoà với mùi nồng nồng ngai ngái cuả rơm rạ lan tỏa khắp không gian. Từng xe lúa kĩu kịt trên đường về làng. Sự tấp nập nhộn nhịp cúa cánh đồng buổi sáng đã nhường chỗ cho sự vắng lặng, êm ả. Từng bầy chim sẽ sà xuống, vội vàng hấp tấp tranh nhau những hạt thóc rơi. Cả cánh đồng chìm trong yên lặng. Vài cơn gió thoảng qua như ru những bông lúa vào giấc ngủ ban trưa.
Chiều về, những cánh cò trắng muốt nổi bật trên nền trời. Chúng đang vội mang thức ăn về cho lũ cò con. Một vài người đang cố làm nốt việc gì đó trên cánh đồng. Gió và lúa thì cứ vô tư quấn quýt lấy nhau, hát lên khúc nhạc làng quê...
Rồi vệt nắng cuối cùng cũng khuất sau chân núi tự bao giờ. Màu đen của bóng đêm bao trùm khắp làng quê. Không gian thật tĩnh lặng. Chỉ nghe tiếng côn trùng kêu rã rích. Cả nhà tôi ngồi ngoài hiên nói chuyện mùa màng. Thỉnh thoảng, một cơn gió thoảng qua, mang theo cả mùi hương của lúa.
Ngày mai, tôi lại trở về với cuộc sống hiện đại, đủ đầy tiện nghi máy móc nhưng hình ảnh quê hương với cánh đồng thẳng cánh cò bay, với những xe lúa kẽo kẹt trên con đường làng quanh co uốn khúc, với mùi thơm của rạ vương trong khói lam chiều... sẽ mãi mãi khắc sâu trong tâm trí tôi, không bao giờ phai nhạt.