Mở bài:
- Cây bút thần tự giới thiệu về mình.
- Giới thiệu chuyện sắp kể (về chú bé Mã Lương).
Thân bài:
+ Kể về chú bé Mã Lương có hoàn cảnh bất hạnh nhưng chăm chỉ, cần cù, đặc biệt là ham học vẽ và có tài vẽ.
+ Chuyện bút thần được tiên ông trao tặng cho Mã Lương trong một giấc mơ.
+ Cách Mã Lương sử dụng bút thần: vẽ đồ đạc, dụng cụ lao động cho dân làng.
+ Chuyện tên địa chủ định cướp cây bút thần, hãm hại Mã Lương nhưng cậu bé cùng bút thần đã trốn thoát.
+ Chuyện nhà vua định lợi dụng, mua chuộc Mã Lương và cây bút thần để vẽ ra vàng bạc, phượng hoàng, thuyền buồm nhưng đã bị trừng trị đích đáng.
Kết bài:
+ Kể về cuộc sống hiện tại của mình và Mã Lương.
+ Những suy nghĩ của cây bút thần.
B. Bài văn mẫu
Ta vốn là một cây bút thần trong tay Thái Thượng Lão Quân, một vị tiên tài giỏi. Theo lệnh của Ngọc Hoàng, ta xuống hạ giới tìm người hiền đức có khả năng thiên bẩm để giúp dân, giúp nước.
Đi qua đã rất nhiều làng bản, xóm thôn, ta và Thái Thượng Lão Quân vẫn chưa tìm được người nào ưng ý. Mãi một hôm, đến một làng nọ, nơi có chú bé mồ côi nhưng thông minh tên gọi Mã Lương, tuy nhà nghèo nhưng Mã Lương rất ham học, đặc biệt là học vẽ. Em vẽ khắp nơi trên núi, ven sông, dưới nước, trên tường... Những nét vẽ của em rất sinh động. Nhưng vì quá nghèo nên vẫn chưa mua được một cây bút vẽ.
Tối hôm ấy, khi Mã Lương đã ngủ, Thái Thượng Lão Quân bèn đi vào trong giấc mơ và tặng cho Mã Lương cây bút thần là ta. Cậu bé vô cùng mừng rỡ, cảm ơn rối rít.
Từ khi có ta, Mã Lương vẽ chim, chim bay trên trời, vẽ cá, cá trườn xuống sông. Em vẽ cuốc, vẽ cày, vẽ đèn, vẽ thùng múc nước cho người nghèo trong làng, nhà nào thiếu cái gì Mã Lương vẽ cho cái đó. Ai nấy đều yêu quý và biết ơn em.
Trong làng có một tên địa chủ rất tham lam và độc ác. Biết chuyện, hắn sai đầy tớ bắt Mà Lương về vẽ cho hắn. Bị từ chối, hắn tức giận lắm, đem giam Mã Lương vào chuồng ngựa và bỏ đói.
Không hề nao núng, Mã Lương vẽ bánh để ăn, vẽ lò để sưởi. Tên địa chủ tức giận sai đầy tớ giết Mã Lương để cướp lấy ta. Mã Lương vẽ thang để trèo ra ngoài, vẽ ngựa để chạy trốn, vẽ cung tên bắn chết tên địa chủ đang cưỡi ngựa cùng lũ đầy tớ đuổi theo định bắt giết em.
Sau khi giết tên địa chủ, Mã Lương phóng ngựa bỏ đi. Rồi cậu dừng lại ở một thị trấn nhỏ. Cậu cùng ta vẽ tranh để kiếm sống nhưng đều cố tình vẽ dở dang, để những thứ trong tranh không biến thành vật thật. Vì một lần sơ ý khi vẽ một con chim không có mắt, cậu vô tình đánh rơi giọt mực, mực rơi đúng vào chỗ mắt chim, con chim tung cánh bay, cậu để lộ ta cho người khác biết. Chuyện đến tai vua. Tên vua tham lam tàn ác bắt Mã Lương vẽ theo ý hắn. Mà Lương cũng không chịu, thậm chí em còn chơi khăm nhà vua. Thay vì vẽ rồng phượng, Mã Lương dùng ta vẽ con cóc ghẻ, con gà trụi lông. Vua tức giận cướp lấy ta nhưng hắn vẽ núi vàng thì ta hoá phép cho thành núi đá, vẽ cả thỏi vàng thì thành con mãng xà toan nuốt chửng cả vua.
Thấy không ăn thua, vua bèn xuống nước dỗ dành và hứa gả công chúa cho Mã Lương. Mã Lương vờ đồng ý rồi vẽ biển xanh; vẽ thuyền rồng cho vua cùng cả triều thần đi chơi ngắm cá. Cuối cùng, Mã Lương vẽ cuồng phong dữ dội nhấn chìm thuyền rồng, chôn vùi tên vua tham lam, độc ác.
Sau đó, ta và Mã Lương đi chu du thiên hạ. Đi đến đâu chúng ta cũng vẽ rất nhiều vật dụng, công cụ lao động để giúp đỡ dân nghèo và đánh đuổi bọn cường hào ác bá.