Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Cảnh sát nói dối và cậu bé 5 tuổi

Thứ năm - 08/12/2016 10:54
Trước đây, tại một thị trấn nhỏ trên toà nhà 5 tầng của một ngân hàng xảy ra một vụ cướp. Tên cướp không thể lấy được tiền mà lại bị bảo vệ bao vây trong ngân hàng. Trong lúc trốn chạy hắn đã bắt cóc một cậu bé 5 tuổi làm con tin.
Hắn yêu cầu phía ngân hàng phải chuẩn bị cho hắn một bao tiền lớn trong một chiếc xe ô tô để sẵn ở trước ngân hàng, nếu không hắn sẽ nổ súng giết chết con tin.
 
Bảo vệ ngân hàng lập tức gọi cảnh sát tới hiện trường. Cảnh sát liên tục phát loa kêu gọi thả con tin và đầu hàng để được hưởng khoan hồng. Nhưng tên cướp vẫn ngoan cố không chịu buông súng. Cảnh sát đành phải cử người mạo hiểm tiếp cận tên cướp để đàm phán. Mất một thời gian lâu, nhưng việc đàm phán không đem lại kết quả, vị cảnh sát đàm phán đành phải tận lực kéo dài thời gian để đồng đội bắn tỉa vào vị trí thuận lợi.
 
Khi thấy tên cướp có ý định muốn giết con tin, phía cảnh sát đã nổ súng, tên cướp chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi lăn xuống đất, máu tươi phun ra tung toé dính đầy trên người tên cướp và chảy lênh láng trên nền nhà. Cậu bé sợ hãi tột cùng và khóc thất thanh. Vị cảnh sát tranh thủ cơ hội chạy tới ôm cậu bé vào lòng.
 
Giờ phút ấy, bên ngoài, các hãng truyền thông ùn ùn kéo đến. Chợt mọi người nghe tiếng vị cảnh sát hô to: "Diễn tập đến đây là kết thúc!". Rồi trấn an cậu bé rằng đây chỉ là một cuộc diễn tập thôi, không có gì nguy hiểm cả.
 
Cậu bé nghe xong liền ngừng khóc và hỏi mẹ cậu xem có đúng không. Mẹ cậu bé ngậm nước mắt mà gật gật đầu. Một viên cảnh sát khác cũng đi đến bên cạnh cậu bé an ủi và nói: "Cháu diễn tốt lắm, xứng đáng đạt huy chương khen thưởng".
 
Ngày hôm sau, truyền thông cả thị trấn đều im lặng, không ai nói một lời về vụ cướp. Bởi vì họ tự hiểu ngầm với nhau rằng, đó là cách tốt nhất để bảo vệ tâm hồn cậu bé!
 
Nhiều năm sau, có một nhà báo nổi danh tới gặp và hỏi vị cảnh sát về câu chuyện xảy ra năm xưa rằng: "Khi ấy, tại sao ông lại hô lên câu nói đó?".
 
Ông cười và trả lời: Khi cậu bé bị tên cướp uy hiếp đã rất sợ hãi, khóc ngất và tiếng súng vang lên chát chúa máu me bắn tung toé, tôi nghĩ rất có thể cậu bé sẽ bị ám ảnh cả đời vì chuyện này. Nhưng khi tôi tới gần cậu bé hơn thì hình như Thượng đế đã gợi ý cho tôi và tôi nói ra câu: "Diễn tập đến đây là kết thúc!".
 
Lúc này, nhà báo nổi danh ấy – chính là cậu bé được vị cảnh sát ôm vào lòng năm xưa, với vẻ mặt xúc động bỗng ôm chầm lấy ông và nói: "Con đã bị nói dối suốt bao nhiêu năm qua. Gần đây, mẹ của con mới nói rõ sự thật cho con biết. Con cảm ơn cha. Cha đã cho con có được một cuộc đời lành mạnh!".
 
Vị cảnh sát già mở to mắt nhìn chàng trai rồi cười nói: "Con đừng cảm ơn ta! Nếu con muốn cảm ơn, thì hãy cảm ơn tất cả những người đã biết chuyện đó mà vẫn sẵn lòng ‘lừa gạt’ con!".
 
* Lời bình:
Cuộc sống đầy cam go và khắc nghiệt. Người ta sẵn sàng lừa dối nhau để đạt được lợi ích đen tối của mình. Nhưng hành động của vị cảnh sát đó thật đáng kính, ông đã đem lại điều tuyệt vời cho cuộc đời của một đứa trẻ, bảo vệ tâm hồn non nớt của cậu bé không bị vấy bẩn.

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây