Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Tả một người lao động đang làm việc (Bác thợ rèn)

Thứ bảy - 05/08/2017 10:59
Một người lao động mà em quen biết là bác thợ rèn ở quê em.
Bác thợ rèn cao lớn, cao lớn nhất vùng. Vai bác cuộn khúc, cánh tay ám đen khói lửa lò và bụi búa sắt. Bác có đôi mắt lọt trong khuôn mặt vuông vức, dưới rừng tóc rậm dày, đôi mắt trẻ to, xanh, trong ngời như thóp. Quai hàm của bác rung lên với những tràng cười. Những tiếng thở rền vang như ngáy giống như nhịp thở phì phò của ống bô.
 
Em được ngắm kĩ bác thợ rèn lần đầu vào một buổi chiều trên đường đi học về. Bác đang rèn một cái lưỡi cày. Áo sơ mi phanh ra để lộ bộ ngực lực lưỡng mà mỗi hơi thở làm hằn lên những chiếc sườn của cái lồng như bằng sắt ấy. Bác ngửa ra sau lấy đà, rồi giáng búa xuống. Và cứ như thế, luôn luôn như thế, không lúc nào dừng, thân mình bác lắc lư uyển chuyển dưới sức thúc đẩy mãnh liệt của các cơ bắp. Bác quay những vòng tròn đều đặn, mang theo vô số tia lửa và để ánh chớp lại trên đe.
 
Anh thanh niên hai mươi tuổi, con trai bác, cặp thỏi sắt đỏ rực ở đầu kìm, và tự mình cũng đập liên hồi với những tiếng trầm trầm : “tốc, tốc, tốc”, nghe như lời người mẹ khuyến khích con trong buổi đầu bập bẹ. Những chiếc búa cứ nhảy múa, vung ra xung quanh những vảy vàng trên chiếc áo, và in gót trên cái lưỡi cày rèn dở, mỗi khi rời nó nhảy lên. Một ngọn lửa đỏ chói làm rõ những xương lồi của hai người thợ, trong khi bóng cao lớn của họ in dài trong những góc tối lờ mờ.
 
Bác thợ rèn là một người lao động thật khỏe mạnh !

Bản quyền thuộc về Sách Thư Viện. Ghi nguồn sachthuvien.com khi đăng lại bài viết này.

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây