1) Tục ngữ dân ca Thái
Học khôn học đến chết
Học khéo học đến già.
Hổ vần ngoài da
Người vằn trong bụng.
Nói dối thành thầy mo
Biết lo hỏi được vợ.
2) Dân ca Quảng Nam
Ở bèn ni Hàn, ngó bên tê Hà Thân
Thấy nước xanh xanh như tàu lá,
Ở bên ni Hà Thân, ngó bèn ni Hàn
Thấy phố xá nghênh ngang.
Ngó lên dừa ngã ba cây
Thấy em khôn khéo muốn gầy nghĩa nhơn
Nghĩa nhơn ba gánh tràn trề
Gánh từ Phú Mỹ gánh về Bồng Sơn.
3) Dân ca Huế
Núi Ngự Bình mơ màng trăng gió
Niềm tâm sự ai thấu rõ cho mình
Đoái nhìn sông Hương nước chảy Thanh Thanh
Sông bao nhiêu nước dạ em sầu bấy nhiêu.
Hồ Tĩnh Tâm giàu sen bạch diệp
Đất Hương Cần ngọt quýt, thơm cam
Ai về cầu ngói Thanh Toàn
Đợi đây về với một đoàn cho vui.
4) Dân ca Nghệ Tĩnh
Trăng lên khỏi núi trăng nghiêng
Chờ cho biển cạn; lên nghiêng củng chờ.
Thân em như cây thầu đâu
Ngoài tươi trong héo giữa sầu tương tư.
Ai có biết nước sông La răng là trong là dục
Thì mới biết sống cuộc đời răng là nhục là vinh.
Nước lên nhân nhẫn bờ rào
Người ta sang cả em cắm sào đợi ai.
5) Dân ca Phú Thọ
Chuồn chuồn mắc phải nhện vương
Ai mà vấn vít thì thương nhện cùng.
Chị về dựa bóng sao mai
Đêm khuya em biết lấy ai bạn cùng
Mua thịt chớ mua thịt mông
Lấy chồng chớ lấy dở ông dở thằng.
Chổng khôn vợ được đi hài
Vợ khôn chồng được nhiều bài cậy trông.