Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Hãy tả lại hình dáng thân thương của bà khi đang kể chuyện cho em nghe

Thứ tư - 20/11/2019 08:10
Tuổi thơ em không chỉ sống trong tình yêu thương của mẹ mà còn sống trong lời ru êm ái và những câu chuyện cổ tích của bà. Nhưng em vẫn thích nhất là được ngắm bà em khi đang kể chuyện.
Nội em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi, ở độ tuổi này nhưng nội em vẫn còn khỏe lắm. Suốt cả ngày, nội quanh quẩn ở nhà, luôn chân luôn tay dọn dẹp hết việc này đen việc khác. Tối đến, nội lại ôm ấp vỗ về em bằng những câu chuyện cổ tích. Tối nào cũng vậy, sau khi học bài xong, em lên giường nằm cạnh nội. Nội em thường ăn mặc rất giản dị. Hôm nay, nội vẫn mặc áo hoa chấm đỏ đã cũ và khá rộng so với thân hình nội. Mái tóc đen và dày ngày nào giờ đây đã lốm đốm sợi bạc, đã có lúc em nghĩ đó chỉ là những sợi tóc sâu. Đôi mắt hiền hậu của nội không còn như trước nhưng nội vẫn nhìn rất rõ. Chứa đựng trong đôi mắt ấy là cả một biển trời yêu thương. Nội có thói quen ăn trầu, tuy vậy cũng không làm mất đi sự trắng bóng của hàm răng đều tăm tắp và chưa bị rụng chiếc nào. Trên đôi môi nhạt mỏng luôn nở nụ cười hiền hậu. Khuôn mặt phúc hậu của nội đã lấm tấm những chấm đồi mồi cứng với những nếp nhăn như những rẻ quạt chạy dài từ phía trước ra phía sau trông như những lớp sóng của cái tuổi xế chiều. Nội bom bẽm nhai trầu rồi bắt đầu kể chuyện “Ngày xửa ngày xưa. Đôi mắt nội nhìn xa xăm như tìm lại quá khứ. Thỉnh thoảng nội ngừng kể, nhìn em với ánh mắt đầy trìu mến. Đôi bàn tay già nua, nhăn nheo qua làn da mỏng hằn rõ những đường gân xanh, khẽ vuốt tóc em và âu yếm vỗ nhẹ lên má em như muốn truyền cho em hơi ấm của tình yêu thương. Giọng nội trầm ấm, ngọt ngào, êm ái, lúc trầm lúc bỗng. Nghe nội kể, em như lạc vào thế giới cổ tích thần kì. Đên đoạn Tấm bị mẹ con Cám hãm hại, giọng nội trầm xuống, nét mặt buồn rầu, đôi mắt chớp chớp nhìn về phía khoảng không bao la đầy vẻ xúc động. Em hỏi nội “Nội làm sao thế ạ ?”

Nội thương cô Tấm hiền lành hay bị mẹ con Cám hãm hại. Nội lại lấy một miếng trầu cho vào miệng nhai bom bẽm rồi kể tiếp. Nghe nội kể chuyện, em tưởng tượng trước mắt mình một cô Tấm xinh đẹp, ngoan hiền, nết na. Ngồi cạnh nội, em cám thấy hơi ấm của nội đang truyền sang em. Mặc cho ngoài kia gió đông lạnh buốt. Thỉnh thoảng, em thấy nội vặn mình. Chắc là nội đang mỏi lưng mỏi cổ nhưng giọng nội vẫn ngọt ngào, trầm ấm. Câu chuyện cứ thế rồi em thiếp đi trong vòng tay nội lúc nào không biết.

Nội em có tấm lòng vị tha, nhân hậu như một bà Tiên ngoài đời. Theo năm tháng, mỗi ngày nội một già đi, lưng nội mỗi ngày một còng xuống nhưng kho truyện nội kể cho em nghe thì không bao giờ vơi cạn. Mỗi câu chuyên nội kể là một bài học quý về đạo lí làm người mà em không bao giờ quên.

Bản quyền thuộc về Sách Thư Viện. Ghi nguồn sachthuvien.com khi đăng lại bài viết này.

  Ý kiến bạn đọc

DANH MỤC

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây