Bài 1:
Tôi không biết các bạn cảm nhận như thế nào về dòng song quê mình, nhưng đối với tôi nó gắn liền với kí ức tuổi thơ đẹp đẽ của tôi và những người bạn ở đó sinh ra và lớn lên bên cạnh dòng sông quê hương, tôi cảm thấy yêu nó biết bao nhiêu.
Dòng sông uốn quanh khắp mọi nẻo đường tôi đi trên quê hương. Từ nhà tôi đến trường học hôm nào cũng được ngắm nhìn con sông thơ mộng đó. Nó không chỉ để lại trong kí ức tuổi học trò tôi mà còn để lại kí ức đẹp đẽ đối với các bạn tôi.
Hằng ngày đạp xe qua những cây cầu dưới là con sông quê hương, với chiếc khăn quàng đỏ thắm hình ảnh đó mà khi trưởng thành chúng tôi luôn luôn lưu luyến mãi. Bạn thử tưởng tượng xem, đẹp lắm đúng không.
Ngôi trường cấp hai chúng tôi theo học mang tên dòng sông ấy, chúng tôi cảm thấy tự hào về điều đó. Con sông đó gắn sâu với kí ức trẻ thơ của chúng tôi.
Trưa hè nắng nóng, chúng tôi lại tụ tập bên bờ sông, bên những gốc cây bằng cạnh dòng sông và chơi những trò chơi của trẻ con như nhảy dây, ‘đi chợ về chợ’,… Chiều chiều về, chúng tôi rủ nhau nhảy xuống sông tắm sông, đùa nghịch với nhau trên dòng nước trong veo đó. Ôi! nhắc lại mà tôi cảm thấy hình ảnh đó lại về, miệng tôi lại mỉm cười với những kí ức đó.
Rồi những lần cùng mẹ và các cô hàng xóm xung quanh xuống cạnh bờ sông giặt đồ, họ nói chuyện với nhau rôm rả sau một ngày làm việc vất vả. Có thể nói, mọi hoạt động của chúng tôi và gia đình đều gắn với những kỉ niệm bên dòng sông huyền thoại đó.
Hằng năm, con sông đó lại dậy sóng bởi lễ hội đua bơi thuyền truyền thống mùng 2/9. Chúng tôi cảm thấy tự hào khi con sông đó đã có mặt trên quê hương tôi. Vào ngày đó, tất cả con dân ở quê hương tôi, kể cả những con xa xứ đều đổ về đứng cạnh bờ sông hay hàng ngàn người đứng trên những cây cầu để chứng kiến màn đua thuyền kịch liệt đó. Có lẽ ngày quốc khách mọi năm đối với quê hương tôi là một ngày tưng bừng gắn với con sông quê hương
Tôi yêu con sông quê hương tôi. Con sông đó nó mang lại cho tôi nhiều kỉ niệm và hình ảnh đẹp nhất, thực nhất để sau này tôi có cái mà nhớ, mà hoài niệm về nó.
Bài 2:
"Quê hương tôi có con sông xanh biếc"
Nhà thơ Tế Hanh viết về dòng sông quê hương mình trong những ngày tháng xa quê đầy thương nhớ như vậy. Lời thơ đánh thức xúc cảm của trái tim người đọc, bởi hầu như ai cũng có một dòng sông quê trong trái tim mình. Và em cũng có một dòng sông quê hương dạt dào sóng nước, ngày đêm tuôn chảy qua cánh đồng, khu vườn tươi xanh. Đó chính là dòng sông Vàm Cỏ Đông của mảnh đất Long An hiền hòa....
Từ khi sinh ra, em đã được ru bởi tiếng sóng vỗ của sông Vàm Cỏ Đông, vì nhà em nằm bên bờ sông quê. Ngày ngày, từ cái sân nhỏ trước ngôi nhà thân thương, em thường nhìn thấy những con thuyền xuôi ngược trên sông, và màu nước thay đổi theo mùa. Sông quê em vốn là dòng sông lớn, bắt nguồn từ núi non của đất nước Cam-pu-chia, rồi đi vào Việt Nam, chảy suốt từ Tây Ninh qua Long An với chiều dài lên tới 86 cây số. Đối với em, sông Vàm Cỏ Đông lúc nào cũng đẹp. Mỗi buổi sáng sớm, em thấy mặt sông xanh biếc, sóng lăn tăn nhẹ như một bài thơ. Những mảng lục bình trôi lờ lững như khoan thai ngắm cảnh quê nhà. Còn khi chiều xuống, nhất là những buổi chiều thu, mặt nước lãng đãng trong một màn hơi nước mờ mờ, thì con sông trở nên đẹp huyền ảo. Hai bên bờ sông là những xóm làng trù phú, thanh bình với những con người chân chất, mộc mạc. Ai cũng biết chèo ghe, biết bơi lội trên dòng sông quê yêu dấu.
Em yêu dòng sông quê em vô cùng, bởi nơi đây có biết bao kỷ niệm đẹp của thời ấu thơ trong trẻo. Đó là những chiều đẹp trời. lũ trẻ chúng em rủ nhau ra bến sông đầu xóm, nơi có những rặng tre xanh mát, để cùng nhau tắm mát trên sông. Tiếng cười vang vang trên mặt nước có lẽ làm bầy cá nhỏ dưới sông cũng giật mình bỏ chạy. Trên dòng sông ấy, ba em và anh Hai thường thả lưới để bắt những chú cá lóc béo tròn, chú cá sặc mình dẹp, nhiều xương mà thịt cá thơm ngon, để má em làm bữa cơm để cả gia đình cùng nhau thưởng thức. Dòng sông quê cũng có khi cuồn cuộn sóng trong những ngày mưa gió, đó là lúc em thong thả ngắm cảnh sau giây phút làm xong bài tập mà thầy cô giao cho. Ngay cả những lúc như thế, em vẫn thấy dòng sông quê em mang một vẻ đẹp riêng, thật đáng yêu, đáng nhớ...
Dòng sông quê em cũng là niềm tự hào của em và bao người dân Long An. Đó là dòng sông anh hùng trong kháng chiến, nơi đã chứng kiến nhiều chiến công vang dội, đánh đuổi giặc ngoại xâm giày xéo quê hương. Ông ngoại em từng kể cho em về đội du kích giỏi chèo xuồng đưa bộ đội qua sông, và những người chiến sĩ vừa dũng cảm, vừa mưu trí. Đó chính là lịch sử hào hùng in dấu trên sông nước Vàm Cỏ. Và có lẽ vì thế, sông quê em được đi vào thơ, vào nhạc. Bài hát "Lên ngàn" của nhạc sĩ Hoàng Việt và bài ca "Vàm Cỏ Đông" của nhạc sĩ Trương Quang Lục đều có cảm hứng từ dòng sông anh hùng nơi quê em. Mỗi khi những giai điệu tuyệt vời ấy cất lên, em lại cảm thấy lòng mình xao xuyến vì yêu mến và tự hào trỗi dậy. Ôi, dòng sông huyền thoại mà thân thương quá!
Khi em học xong tiểu học, cũng là lúc gia đình em chuyển lên thành phố sinh sống. Em nhớ da diết dòng sông quê mình với tất cả niềm yêu quý thấm thía. Hàng tháng, ba má đều đưa chúng em về thăm quê, thăm ngoại, và em lại được gặp Vàm Cỏ Đông, dòng sông thơ ấu thân thương cho thỏa niềm mong nhớ. Sông là tuổi thơ, là hình ảnh quê em, nơi chôn nhau cắt rốn, nên làm sao em không thương nhớ sông quê khi phải xa cách! Và em luôn mong giây phút được trở về ngồi bên hiên nhà ngoại, để tim mình bình yên theo nhịp sóng quen thuộc.
Em mong sao sông quê em luôn trong xanh, chở phù sa bồi đắp cho vườn ruộng. Gần đây, em có phần lo lắng khi nghe nói có nhiều dòng sông bị ô nhiễm "bức tử". Yêu sông, em khao khát những người dân quê hương Long An sẽ giữ gìn dòng sông Vàm Cỏ Đông, để sông mãi xanh trong, mãi tươi đẹp như từ bao đời nay vẫn thế.
Mai này, khi lớn lên, dù có đi khắp bốn phương trời, em vẫn yêu và nhớ sông quê, nơi cất giữ bao kỷ niệm đẹp của tuổi thơ em. Và em cũng yêu mọi dòng sông trên đất Việt, bời những dòng sông ấy đều đem lại bao điều tốt đẹp, bao lợi ích cho những người dân lao động chân chất. Chúng ta hãy luôn bảo vệ và giữ gìn để mọi dòng sông quê đều đẹp mãi và chở đầy cá tôm...
Bài 3:
Ai cũng có một tuổi thơ để nhớ lại, để tự hào. Tuổi thơ của bạn có thể dữ dội, có thể yên bình nhưng thường hay gắn bó với một biểu tượng biểu trưng. Có thể là sự gắn bó với cánh đồng quê, có thể là sự gắn bó với những cánh diều. Tôi cũng vậy, tôi có một thời thơ bé trìu mến bên dòng sông quê thân thương. Dòng sông hiền hòa, dịu êm vẫn chảy mãi không ngừng như dòng chảy cuộc đời của tôi vậy.
Trong tâm trí luôn in đậm hình bóng con sông con sông nằm bên kia rặng tre chân đê, uốn lượn mềm mại, màu nước thay đổi theo mùa. Tôi yêu quý con sông vì nó đã làm nên bãi bồi màu mỡ, cung cấp nước, nguồn lợi thuỷ sản. Đất bồi hai bên sông giúp cho cây cối phát triển tốt, cho năng suất cao, nước sông là nguồn nước chủ yếu cho sinh hoạt những hộ dân sống trên thuyền, với họ, dòng sông chính là nguồn sống. Còn với những hộ dân trên cạn như gia đình tôi thì dòng sông cũng có ý nghĩa rất quan trọng, ngoài sự màu mỡ về phù sa, dòng sông cũng cấp nước cho những cánh đồng lúa, những cánh đồng ngô khoai. Nhưng đối với tôi, dòng sông còn tuyệt vời và ý nghĩa hơn cả.
Dòng sông quê tôi rộng mênh mang vô cùng, đứng đầu sông là không biết nơi nào là cuối sông và từ cuối sông chèo thuyền tới mệt cũng chưa thấy đầu bờ đâu cả. Dòng sông rộng lớn bao la tôm cá cứ đầy ấp, chưa bao giờ vơ. Những đêm trăng, bầu trời trong trẻo, ánh trăng soi bóng xuống dòng sông tạo nên một vẻ đẹp huyền bí, ảo diệu, ánh trăng trong dòng nước soi bóng lên trên những mạn thuyền tạo nên những ánh hào quang rực rỡ. Dòng sông lúc nào cũng trong xanh hiền hòa. Dân cư quanh sông như gia đình chúng tôi rất trân trọng dòng sông, chúng tôi luôn có ý thức giữ gìn vệ sinh cho dòng sông, không vứt rác bữa bãi ra sông, yêu thương dòng sông bằng cả tấm chân tình
Dòng sông xanh mát và trong lành, mỗi buổi sáng sớm, trên sông thấp thoáng những mái chèo của người dân dậy sớm ra chợ bán tôm cá mà gia đình họ đã nhọc nhằn suốt đêm đánh bắt, trong khoang xuồng nhỏ nhấp nhô đổ lú, tôm cá nhảy lên, rồi rơi xuống. Những người dân sống bằng nghề chài lưới lại càng trân quý dòng sông, những vui buồn, hạnh phúc, muộn phiền của họ đều bắt nguồn từ dòng sông, đời nọ đời kia của gia đình họ sống trên những con thuyền không lúc nào rời con sông này. Những mái chèo lướt đi nhè nhẹ trên sông thật êm dịu, hiền hòa biết bao. Ánh nắng sớm mai chiếu rọi xuống dòng sông lấp lánh, đẹp vô cùng. Tôi yêu dòng sông quê tôi không chỉ vì nó đẹp mà dòng sông ấy còn nuôi sống biết bao gia đình ven sông và chất chứa trong tôi bao kỉ niệm đẹp.
Tuổi thơ tôi gắn liền với dòng sông, nhớ khi bắt đầu tập bơi, tôi cũng tắm trên dòng sông ấy. Mỗi lần xuống nước, tôi cảm thấy mình được ôm ấp, nâng niu và che chở. Tình bạn của bọn trẻ xóm sông chúng tôi cũng được bồi đắp ân tình hơn nhờ dòng sông. Ôi, tôi yêu sao dòng sông quê hương, dòng sông ấy đã cho tôi có những ký ức ngọt ngào mà đến giờ này tôi vẫn bồi hồi khi nhớ lại. Những buổi trưa nắng chang chang rủ nhau trốn ngủ đi ra viền sông tìm dế, rồi nghĩ ra đủ loại trò chơi, chiều chiều cùng nhau chạy nhảy, nô đùa rồi lại cùng ào ào nhảy xuống sông tắm mát. Không ai trong số tụi nhỏ xóm tôi là không biết bơi, là không đôi lần được làn nước của dòng sông ôm ấp, vỗ về. Đấy là những ký ức tuyệt vời của tuổi thơ mà không phải đứa trẻ nào cũng có.
“Ơi con sông quê con sông quê, ơi con sông quê con sông quê”, những con sông quê hương đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận của thi ca, nhạc họa và mỗi khi nhìn thấy những hình ảnh của những dòng sông quê hay những ca khúc viết về sông quê lại đem đến cho tôi những kỉ niệm đong đầy khôn nguôi. Tôi yêu và trân trọng dòng sông quê thân thương ấy vô ngần.
Bài 4:
"Quê hương là còn đò nhỏ, êm đềm khua nước ven sông”. Tuổi thơ chúng ta ai mà chẳng gắn liền với dòng sông quê hương. Bao bài hát, bao lời thơ đã gửi gắm tình cảm từ con sông ấy.
Dòng sông quê hương - dòng sông của tuổi thơ, dòng sông ấp ủ tôi trong tình yêu thương, dòng sông đỏ màu phù sa, đỏ màu lúa chín, đỏ màu yêu thương. Phải chăng con sông này không chỉ bồi đắp từ phù sa mà còn bồi đắp từ tình yêu thương tha thiết? Văng vẳng bên sông tiếng ru ầu ơ, tiếng hò đò, tiếng mái chèo khua nước, và cũng văng vẳng bên sông tiếng trái tim, tiếng yêu thương nhẹ nhàng mà đằm thắm kì lạ! Còn nói được gì đây khi nghe thấy, cảm nhận thấy câu hát quan họ mượt mà, trữ tình vào một đêm trăng thanh ở bến sông? Đêm trăng thanh, đêm trăng vũ hội của dòng sông. Cùng dòng sông ấy, buổi sáng trong trẻo, mát lành, buổi chiều hoàng hôn đã ngự trị lại hồng rực lên, sáng ánh lửa, còn khi trăng đã chui ra khỏi cái vỏ ngày thì dòng sông lại lấp lánh trong bộ xiêm áo của nàng lọ lem, sáng và đẹp đến lạ kì! Lắng nghe, bạn còn nghe thấy cả tiếng vĩ cầm du dương, réo rắt, lúc trầm, lúc bổng vang lên từ đáy sông. Đó chính là lúc sông đang hát đấy, sông đang hát lên khúc tình ca, sông đang hát lên, hát về cuộc đời của mình, hát về quê hương.
Chỉ thế thôi, chỉ đơn giản là tiếng nước chảy thôi nhưng sao mà nặng tình đến thế, lòng người phải chăng cũng rung động trước thứ tình cảm ấy? Dòng sông ấy nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ của tôi, sẵn sàng mẻ rộng vòng tay đón tôi vào trong làn nước mát lành. Tuổi thơ tôi tắm mát trong dòng sông yêu thương. Dòng sông ấy chứa đựng bao tình yêu thương của dân làng tôi, một tình yêu đơn sơ, giản dị mà thật cao quý. Tình yêu này vun đắp cho một tình yêu còn thiêng liêng và cao cả hơn, đó là tình yêu quê hương, đất nước, yêu xóm làng thân thuộc, đế rồi từ nơi này bao người con đã ra đi không trở về nhưng tôi biết trong trái tim của họ vẫn in hình con sông yêu thương, dòng máu trong người họ chảy ra, mang màu con sông yêu thương vì chính họ cũng đã từng tắm trong dòng sông này.
Sao quên được những ngày nắng hạn, dòng sông cạn nước, trong đêm thanh tôi nghe thấy tiếng khóc than ai oán của con sông, sao mà thương đến thế. Và cũng sao quên được những ngày mùa bội thu, mọi người cũng vui mà dòng sông cũng vui, tôi biết nó đang nghĩ gì, nó đang rất vui cùng dân làng. Con sông ấy cũng như một con người biết yêu thương, biết giận hờn, lúc vui, lúc buồn. Tôi yêu dòng sông xiết bao.
Rồi mai đây, có thể tôi là một bác sĩ, một kĩ sư hay một người lao động nhưng tôi vẫn chỉ là một đứa trẻ bé bỏng đối với dòng sông yêu thương. Dòng sông ấy mài luôn sát cánh bên tôi, tiếp thêm sức lực để tôi vững tin vào cánh cổng đi tới tương lai tươi sáng muôn màu.