Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Cảm nghĩ của em về sách vở em học hàng ngày

Thứ hai - 05/10/2020 10:40
Hướng dẫn làm bài văn mẫu tập làm văn lớp 7, đề bài: Cảm nghĩ của em về sách vở em học hàng ngày.
Bài 1:
Trong mỗi công việc, để đạt được thành công, ta cần biết sử dụng phối hợp nhiều đồ dùng khác nhau. Nhưng ở công việc nào cùng cần đến sách vở. Công việc học tập cũng vậy, ta cần có bút, thước, cặp, tẩy,... nhưng trong đó quan trọng hơn cả là sách vở. Đó là những người bạn thiết yếu và vô cùng thân thiết đối với mỗi chúng ta.
 
Em trân trọng và yêu quý sách vở của mình bởi trước hết đó là người thầy của em trong học tập. Không chỉ có lời có dạy trên lớp mà chúng em còn cần có sách vở. Sách Ngữ văn cho em những bài văn hay thời Đường, thời trung đại, cho em biết những bài ca dao tục ngữ khác nhau. Mỗi khi cầm và đọc sách Ngữ văn em như thấy một tâm hồn nghệ sĩ đang thổn thức trong trái tim mình. Không chỉ yêu sách Văn mà em còn rất thích các cuốn sách khác.

Sách Toán cho em những công thức, những con số thú vị và rèn luyện khả năng tư duy suy nghĩ của em. Sách Tiếng Anh không chỉ làm cho em biết thêm được một ngôn ngữ mới mà nó còn rèn luyện cho em tính kiên trì, nhẫn nại. Tiếng Anh còn giúp em hiểu về văn hóa nước bạn để xây dựng tình đoàn kết giữa các quốc gia với nhau.

Ngoài các môn học chính thì sách Địa lý còn dạy cho em về các thành phố, quốc gia trên toàn thế giới. Qua việc học địa lý em biết được giới hạn lãnh thổ của quốc gia mình. Biết thêm được các nước láng giềng với Việt Nam như Trung Quốc, Lào, Campuchia. Sách vở là người thầy của em trong học tập, hơn nữa sách vở còn là người bạn của em trong cuộc sống.

Sách vở chia sẻ với em nhiều suy nghĩ, tình cảm của lứa tuổi mình. Khi đọc trong sách Văn học, bắt gặp những suy nghĩ từng có trong mình, những hoàn cảnh mình từng gặp em xúc động vô cùng. Những bài học về đạo đức, kỷ luật về tình đoàn kết tương trợ lẫn nhau trong sách Giáo dục công dân khiến em nhớ đến những năm tháng tuổi thơ đầy kỉ niệm với bạn bè, thầy cô. Đặc biệt, những lúc buồn vui, em đều có thể ghi lại chia sẻ cùng những trang giấy trắng của cuốn nhật kí thân yêu... Sách vở đã cùng em song hành qua những năm tháng tuổi thơ đẹp đẽ.

Đặt tay vào những trang giấy trắng mịn màng với những dòng chữ tròn trịa ngay ngắn thật là thích thú. Những trang sách của ngày hôm nay đã đẹp hơn, trắng hơn, mịn màng hơn những trang sách của ngày hôm qua nhưng qua năm tháng mối gắn bó giữa sách vở và con người vẫn không hề thay đổi. Em cảm thấy hân hoan vui vẻ khi được đọc những trang sách mới. Nhìn những trang sách mới em lại nhớ tới công lao của những con người đã nhọc tâm suy nghĩ để chúng em có trang sách mịn màng. Em ước mơ mai sau sẽ trở thành người in sách để có ích cho cuộc đời.

Bài 2:
Tôi đã gắn bó với sách vở và trường học bảy năm rồi. Bảy năm ấy là một khoảng thời gian đầy ý nghĩa khi xung quanh tôi có thầy cô, bạn bè, sách vở và những kỉ niệm thân thương. Thật khó nói hết tình yêu của tôi dành cho những quyển sách mà tôi đã đọc, đã học. Cả những quyển vở thơm tho mùi giấy mới luôn gây cho tôi những tình cảm mến yêu sâu sắc.

Làm sao quên được quyển vở mà tôi tập tô những nét chữ đầu tiên. Đó là ngày đầu lớp tôi tập tô. Cô giáo cầm lấy tay tôi giúp tô những nét chữ đầu tiên. Lúc ấy tôi vừa sung sướng lại vừa hồi hộp và lo sợ. Hạnh phúc vì những nét chữ dần hiện ra trên trang giấy như một phép màu. Lo sợ vì khi cô sang chỉ cho bạn khác, một mình tôi chẳng biết làm sao.

Tôi đã nhớ rất rõ cách viết nhưng lại sợ làm lem trang giấy. Tôi cố bấm tay giữ chặt ngọn bút nhưng sao nó cứ nguệch ngoặc ra ngoài. Ngọn bút bướng bỉnh không làm theo ý tôi. Tô xông một chữ, tôi thở phào nhẹ nhõm. Tuy không đẹp lắm nhưng đó là thành quả nỗ lực phi thường của tôi. Nhìn sang bài của Lan, nó tô một nét bị lỗi. Nó định sửa nhưng chưa biết làm thế nào. Mặt nó thẫn thờ, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi.

Cho đến bây giờ những nét chữ xinh xinh và mùi giấy thơm năm ấy vẫn còn rộ ràng trong kí ức tôi. Mỗi khi muốn ôn lại kĩ niệm, tôi lại lấy quyển tập tô ra tô vài chữ. Nó thật thú vị. Vừa tô, tôi vừa nghĩ lại cảm giác lúng túng và vụng về của ngày ấy rồi khúc khích cười một mình.

Biết đọc chữ, tôi bắt đầu đọc sách. Đầu tiên là bài học trong Sách giáo khoa. Khi đọc thông thạo rồi, tôi đọc truyện tranh Đôraêmon. Đó là bộ sách đầu tiên mà tôi đọc không biết chán. Chắc chắn, trong lòng các bạn trẻ Việt Nam, ai mà chẳng yêu mến bộ sách này và nhân vật Đôraêmon tốt bụng và thần kì.

Ngoài ra, tôi còn đọc nhiều quyển sách khác nữa. Tôi đọc truyện tranh lịch sử rồi bộ sách các danh nhân. Cứ dần như thế, sách mở ra trước mắt tôi cả thế giới. Sách quả thật là một nguồn tri thức vô tận, là kết tinh trí tuệ của nhân loại trong mấy nghìn năm qua. Những gì xảy ra hoặc có mặt trên thế giới này thì trong sách đều có. Đọc sách từng ngày, tôi đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.

Sách giống như một nhà thông thái, kể chuyện cho tôi nghe. Chuyện từ ngày xửa ngày xưa của thời xa lơ xa lắc, cho đến chuyện của thế giới ngày nay và cuộc sống quanh mình. Sách giúp tôi hiểu biết về nguồn cội dân tộc và những trang sử giữ nước hào hùng của cha ông. Sách cũng đưa tôi đến những vùng quê của quê hương đất nước, bồi dưỡng cho tôi tình yêu thiên nhiên, đất nước.

Sách giống như một phi thuyền đưa tôi vào với vũ trụ bao la. Qua sách tôi biết được cuộc sống ở khắp muôn nơi. Cả những hành tinh xa xôi cách chúng ta đến mấy nghìn năm ánh sáng cũng được sách nói đến.

Sách là cỗ máy thời gian thần kì đưa ta trở về với quá khứ chinh phục thiên nhiên, tạo dựng sự sống thuở sơ khai của loài người. Tôi hứng thú khi biết lịch sử hình thành sự sống trên trái đất và thầm khâm phục những chuyến vượt đại dương tìm vùng đất mới bằng những chiếc bè thô sơ của loài người. Sách còn đưa tôi đi đến tương lai bằng hi vọng, mơ ước và niềm tin vững chắc vào những gì con người đã làm được hôm nay. Mở ra một trang sách là mở ra một thế giới trước mắt.

Sách gắn kết tôi và mọi người, gắn kết tôi và thế giới. Sách giúp tôi bồi dưỡng tâm hồn, biết yêu những gì đẹp đẽ trong cuộc sống. Đọc một quyển sách hay tôi thấy thêm yêu cuộc sống và thầm cảm ơn người đã sáng tạo ra nó.

Ngoài ra, sách còn là một phương tiện giải trí hưu ích. Thật thú vị biết bao sau những giờ học căng thẳng ta thư giãn tinh thần bằng một quyển sách hay. Tôi thích đọc sách hơn là xem phim. Vì khi đọc sách tôi luôn suy nghĩ. Cả một thế giới mới mẻ xuất hiện trong trí tưởng tượng của tôi, làm tôi say mê và khát khao khám phá.

Bạn sẽ không thể có tương lai nếu hiện tại không đọc sách. Sách mở đường để tôi bước tới. Sách động viên tôi phải biết nỗ lực vươn lên từng ngày. Sách nghiêm khắc nhắc nhở mỗi khi tôi chán nản hoặc chuẩn bị bỏ cuộc. Mỗi trang sách là một cuộc đời. Càng đọc sách bạn càng thấu hiểu hơn đời sống của nhân loại, để từ đó định hình nhân cách và vạch ra con đường cho chính mình.

Trí tuệ được hình thành không phải chỉ nhờ đọc sách nhưng tôi biết rõ, đọc sách để có trí tuệ vẫn là con đường hiệu quả nhất.

Bài 3:
Có những vật tưởng như vô tri vô giác nhưng lại có một tâm hồn, biết suy nghĩ, biết đau khổ, biết buồn vui, giận hờn. Những vật đó luôn luôn ở bên ta, luôn giúp đỡ ta. Thật đáng tiếc khi ta không quan tâm đến chúng.

Sách chẳng phải là một trong những thứ đó hay sao? Sách không hề biết đứng, biết ngồi, mình đặt đâu thì nó vẫn nằm đấy, thế là chúng ta bảo nó vô tri vô giác. Nhưng chẳng phải sách đã dạy cho ta bao nhiêu điều hay sao? Sách giúp ta biết bao nhiêu điều, ân cần dạy bảo ta như một người thầy. Nhưng có nhiều người không bao giờ nhớ đến nó. Có lần, tôi đã chứng kiến một người bạn của tôi đối xử với một quyển sách như thế nào? Cậu ta đã dẫm đạp lên nó một cách vô tình nhưng cậu ta cũng không hề biết rằng cậu ta đã vô tình dẫm đạp lên chính học thức của mình.

Sách đã truyền dạy cho cậu ta kiến thức thì sách cũng như là kiến thức của cậu ta vậy. Thật đáng thương cho ai chà đạp lên quyển sách, rồi học thức của người đó sẽ mất dần đi cũng như quyển sách cũ dần theo năm tháng.

Con người thật kì lạ. Họ chỉ công nhận một thứ có linh hồn khi họ thương yêu nó. Vậy tại sao họ không thử yêu mến sách đi. Chính vào lúc ta vò nát, dẫm đạp lên nó để rồi ta có một cảm giác kì lạ thì đúng lúc đó, bạn đã cảm nhận được linh hồn của sách rồi đó.

“Hãy trân trọng mỗi cuốn sách mà bạn có”. Đó là lời nhắn nhủ của tôi với các bạn để khi bạn trở thành người lớn, mỗi lần giở sách ra, nhìn một vết mực giây, nhìn thấy một nét chữ thì bạn sẽ nhớ tới tuổi học trò hồn nhiên, ngây thơ của chính mình.

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây