“Giông tố” là một biến động mạnh mẽ của thiên nhiên, là một trận mưa lớn bão to, là sự nổi giận của trời đất…- đó là cảnh gian nan thử thách hoặc việc xảy ra dữ dội. “ Giông tố” của đời người là một biến cố lớn không phải là chuyện vui, không phải là hạnh phúc mà là những khó khăn, thất bại, khổ đau khiến con người ta có thể gục ngã như cây khô trước gió bão.
“Người không cúi đầu trước giông tố” là người sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn, thứ thách, vững bước trên mọi chặng đường đời, không nhụt chí mà vẫn kiên cường giương cao cánh buồm tâm hồn mình trước bao sóng gió. Câu nói được trích trong nhật kí Đặng Thùy Trâm, tái hiện chân thực nếp sống tâm hồn của lớp trẻ trong thời kì kháng chiến đầy hiểm nguy, gian khổ nhưng vẫn cất cao tiếng hát vượt trên mọi khói bom, bạo tàn. Câu nói khẳng định lối sống cao đẹp, sống ngẩng cao đầu trước mọi bão tố phong ba, đặt trọn niềm tin vào tương lai tươi sáng.
Trong ba vạn sáu nghìn ngày của cuộc đời chúng ta không chỉ có những ngày trời quang mây tạnh mà một nửa là mây mù u ám, mưa dầm gió bấc. Thuyền giương buồm căng gió trong hành trình vượt biển làm sao tránh được bão táp mưa sa? Cây non đâm chồi trong quá trình trưởng thành làm sao tránh được sương mặn nắng cháy? Tiếng róc rách của dòng suối tuôn chảy khỏi nguồn thành khe nhỏ trên chặng đường kia là tiếng reo vui hay là tiếng khóc khi va vào đá ghềnh? Cuộc đời là một con đường quanh co và đầy chông gai, không phải lúc nào cũng tràn ngập niềm vui, cũng suôn sẻ như chúng ta mong muốn. Sẽ có lúc ta cảm thấy mệt mỏi với những lo toan, tất bật của đời thường. Sẽ có lúc ta chán nản với những bon chen đố kị. Sẽ có lúc ta cảm thấy cuộc đời bất công vì những nỗ lực của mình không được ghi nhận, những thành quả của mình bị người khác giành giật. Cũng có lúc ta cảm thấy mất lòng tin nơi những người xung quanh…Đó chính là cuộc sống. Thế nhưng những âm thanh tươi vui, những sắc màu rực rỡ, những tiếng cười rộn rã, những khoảnh khắc bình yên, những phút giây hạnh phúc… cũng được tìm thấy trong cuộc sống đó thôi. Vì vậy hãy lắng nghe tiếng lòng mình như những thanh âm trong trẻo của cuộc sống này. Hãy trân trọng những xúc cảm đang ùa đến. Hãy phát huy những thế mạnh dù là nhỏ nhất mà ta có, những năng lực tiềm tàng của chính ta. Hãy mìm cười đón nhận cả năng lực lẫn thách thức. Hãy kiên trì nuôi dưỡng hoài bão, khát khao và không ngừng theo đuổi, chinh phục những ước mơ. Và điều quan trọng nhất là phải dung hòa thành công và thất bại. Cuộc đời luôn là một bài toán lớn. Vấp ngã sẽ dẫn đến thành công. Đường đi đến sự hoàn hảo luôn luôn phải trải qua thử thách, khó khăn. Và thành công hôm nay chưa chắc đã trường tồn theo năm tháng. Không bao giờ được phép sống hưởng thụ, nhút nhát, cầu an. Người thu mình luôn là người thất bại. Vì vậy khi gặp giông tố xin đừng nản lòng, buông xuôi.
Cuồng phong có thể cuốn ra bờ biển nhà cửa, làng mạc, cuốn đi tất cả mọi thứ nhưng không thể cuốn đi được niềm tin cứu độ chúng sinh. Giông bão xâm chiếm bờ biển, bến cảng, cuốn trôi đê điều và các công trình kiến trúc nhưng không thể cuốn trôi được nụ cười rạng ngời tràn đầy kiên cưởng và càng không thể cuốn trôi được sự sống của con người. Mỗi khi đối mặt với những nghich cảnh, trong ta luôn có một sức mạnh tiềm ẩn để chiến thắng giông tố. Nỗ lực- đó là thứ cuộc sống không ban phát cho ta nhưng bù vào đó cuộc sống mang cho ta những thử thách để có thể học lấy nỗ lực. Thomas Edison đã nói: “ tôi không bao giờ nản chí vì đối với tôi một nỗ lực không thành công là một bước tiến”. Đúng như vậy, đối mặt với những khó khăn, thử thách, đi qua giông tố, trải qua thất bại sẽ làm trưởng thành thêm mỗi con người. Khó khăn, thử thách sẽ rèn giũa tính cách, tạo dựng nhân phẩm làm nên mỗi con người. Người ta không thua khi bị đánh bại mà chỉ thia khi đầu hàng mà thôi. Nếu không có ngày mưa phùn gió bấc lấy đâu ra nắng ấm mùa xuân? Nếu không có phong ba bão táp lấy đâu ra cầu vồng rực rỡ? Không vấp ngã làm sao biết cách đứng dậy? Xã hội là một lò luyện lớn, mỗi người là một thanh kim loại, cần trải qua trăm nghìn lần tôi luyện mới trở thành vật hữu dụng, cứng cáp. Vấp ngã không phải là lỗi của chúng ta mà không đủ sức vươn dậy mới là bi kịch đau thương nhất. Nhút nhát cúi đầu trước khó khăn là hèn nhát, là đầu hàng số phận. Đứng lên hay quỵ ngã chính là hiện thân rõ nhất của ý chí mỗi con người. Học cách vượt qua giải quyết khó khăn là học cách làm người.
Nước Việt Nam có được thành quả như ngày hôm nay đã phải trải qua nhiều năm tháng hi sinh xương máu, có cả những giờ khắc thất bại nhưng vẫn đứng lên, vẫn quật cường hướng tới tương ai.
Sinh thời, chủ tịch Hồ Chí Minh là một tấm gương sáng ngời về ý chí, nghị lực phi thường không chịu khuất phục giông tố. Bằng lòng quyết tâm cao độ và ý chí kiên cường, Người đã vượt qua sóng gió, bôn ba khắp năm châu và tìm ra con đường cứu nước đúng đắn cho dân tộc:
“Có nhớ chăng hỡi gió rét thành Ba Lê
Một viên gạch hồng Bác chống lại cả mùa băng giá
Và sương mù thành Luân Đôn ngươi có nhớ
Giọt mồ hôi Người nhỏ giữa đêm khuya”
(Chế Lan Viên- Người đi tìm hình của nước)
Đặng Thùy Trâm đã hi sinh, như thế là chị bị giông tố đánh bại chăng? Không, những gì mà chị để lại, những bài học ý chí và tình thần cùng những anh hùng vô danh khác vẫn sát cánh cùng quân dân ta đi tới ngày thắng lợi vẻ vang nhất.
Khi sắp lên học tiến sĩ, Stephen William Hawking bị chứng bại liệt thần kinh, không vận động nói năng được. Ông mơ thấy mình bị xử tử. Sau khi tỉnh giấc, bỗng nhiên ông ý thức nếu được xá tội ông sẽ làm được rất nhiều điều có ý nghĩa. Từ đó ông sống lại sau khi ngỡ rằng tất cả tương lai của mình đã chết. ông kích hoạt lại đời mình, gấp con thuyền tư tưởng, bay thẳng vào vũ trụ huyền bí, thám hiểm hệ mặt trời, hố đen vũ trụ…Trong khổ nạn giông tố của đời mình, sự thay đổi tư tưởng, cách nghĩ, quan niệm…là phao cứu sinh sẽ cứu lại sự sống, đưa thuyền đời mình đến bến bờ thành công.
Mỗi con người có một hoàn cảnh sống khác nhau nhưng đều giống nhau ở ý chí kiên định và quyết tâm vượt qua giông tố, biến những điều không thể thành có thể. Một lãnh tụ, một chiến sĩ, một nhà khoa học…Họ đều là những con người ở giữa đời thường. họ cũng đã từng nếm trải đau khổ, thất vọng nhưng họ không bao giờ đầu hàng hoàn cảnh, luôn bền gan đi tiếp, vươn lên không ngừng.
Lời trích trong “ Nhật kí Đặng Thùy Trâm là tiếng nói của một lớp trẻ sinh ra và lớn lên trong thời đại thật bão táp, sống thật đẹp và thật hào hùng. Nó thể hiện một quan niệm nhân sinh tích cực: sống không sợ gian nan thử thách, phải có nghị lực bản lĩnh vươn lên. Hoa độc vẫn có màu sắc sặc sỡ, rượu độc vẫn có mùi thơm. Muôn vật trong đời thường vẫn khoác lên mình một lớp sương mờ khó có thể định dạng được mọi thứ. Đường đời không phải bao giờ cũng được soi ánh mặt trời, có lúc phải đi trong đêm tối, có khi phải đi dưới sương mù. Những lúc như thế phải thắp đèn sáng trong lòng mới nhận rõ phương hướng định vị cuộc đời, biết đặt chân lên con đường bằng, biết dừng chân trước vực thẳm.
Trong cuộc sống mỗi con người chọn cho mình một bước đi riêng nhưng để đạt đến đích ai cũng phải trải qua nhiều thử thách, khó khăn. Mỗi người có một cách hiểu “ giông tố” khác nhau. Cuộc sống có nhiều cơn gió mạnh, tạo nên lốc, “ giông tố”. Có những người quyết định đầu hàng, lê từng bước chân nặng nhọc trên con đường số phận, quyết tâm chinh phục miền đất hứa trong lòng.Khi đạt đến bến bờ hạnh phúc bằng nghị lực, nỗ lực bản thân cũng là lúc bạn thấy sự mãn nguyện, hài lòng trào dâng sâu thẳm tâm hồn mình. Hãy dành cho cuộc sống nụ cười rạng rỡ đầy kiên cường, bình tĩnh, yên lặng đối mặt để đón nhận, giải quyết khó khăn, trở ngại tạm thời và đón nhận một ngày nắng ấm.
Hành trình khám phá kho tàng tri thức khổng lồ của nhân loại là một con đường dài rộng và không ít chông gai, đòi hỏi học sinh chúng ta nỗ lực không ngừng để giành chiến thắng. Hãy sát cánh bên nhau “ cùng trèo lên đỉnh núi cao vời vợi/ để ta khắc tên mình trên đời/ Dù ta biết gian nan đang chờ đón/ Và trái tim vẫn âm thầm”.
Khi đứng giữa những ngả rẽ cuộc đời, hãy suy nghĩ kĩ để đưa ra quyết định sáng suốt. Khi đối mặt với giông tố cuộc đời, hãy vững bước chân. Có như vậy thì đám mây ngũ sắc mới soi rọi cuộc đời bạn để con tim cảm nhân được sự chân thành của tình người và niềm vui bất tận của cuộc sống. Lời khẳng định: “Đời có nhiều giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố” mãi vang âm trong trái tim mỗi con người như là kim chỉ nam cho một lối sống đẹp không chỉ hôm nay mà mãi mãi mai sau.