Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Soạn Ngữ văn 9, bài 4: Kể một câu chuyện tưởng tượng - Sách Chân trời sáng tạo

Thứ tư - 19/06/2024 08:52
Soạn Ngữ văn 9 Sách Chân trời sáng tạo, bài 4: Kể một câu chuyện tưởng tượng - Trang 119, ...
Đề bài: Hãy kể một câu chuyện hoàn toàn dựa trên trí tưởng tượng của em (có bối cảnh, nhân vật, cốt truyện) hoặc mô phỏng một truyện đã đọc
Bài làm 1:
Xin chào thầy cô và các bạn. Sau đây em xin kể lại câu chuyện dựa theo trí tưởng tượng của em.

Thuở xa xưa, có một gia đình chỉ có hai mẹ con. Người mẹ xấp xỉ tuổi sáu mươi, còn người con gái chỉ độ chín mười tuổi. Nhà họ rất nghèo nhưng họ sống phúc đức nên được bà con lối xóm thương yêu, quý mến.

Một ngày nọ, sau buổi đi làm đồng về, người mẹ nhuốm bệnh nằm liệt giường. Bà con lối xóm đến thăm nom giúp đỡ tiền bạc, thuốc thang, chạy chữa cho bà nhưng bệnh tình của bà không thuyên giảm mà mỗi ngày mỗi nặng thêm. Hằng ngày, cô bé túc trực bên giường bệnh không rời mẹ một bước. Nhiều lúc, cô phải nhịn ăn nhường phần cho mẹ. Tuy vất vả thiếu thốn đủ đường nhưng cô bé không bao giờ than vãn một điều gì. Rồi một hôm mệt quá, cô bé thiếp đi lúc nào không biết.

Trong giấc chiêm bao, cô bé nghe một tiếng nói thì thầm bên tai:

- Cháu muốn cứu mẹ thì hãy vượt qua chín ngọn đồi ở phía tây. Đến đó có một ngôi nhà bên vệ đường. Cháu cứ vào nhà gõ cửa sẽ có người giúp cháu chữa khỏi bệnh cho mẹ.

Cô bé tỉnh dậy, mong trời mau sáng để thực hiện lời dặn của thần linh trong giấc chiêm bao. Trời vừa hửng sáng, cô bé vội chạy sang nhà hàng xóm nhờ trông hộ mẹ cho mình rồi tạm biệt mẹ già ra đi. Sau bảy ngày trèo đèo lội suối, vượt qua bao nhiêu rừng rậm, thác nghềnh, cô bé đã đến được ngôi nhà bên vệ đường. Vừa mới gõ cửa thì một bà cụ tóc trắng như cước, đôi mắt hiền từ phúc hậu tay chống gậy trúc bước ra, nói:

- Ta đợi cháu ở đây mấy ngày rồi. Ta rất quý tấm lòng hiếu thảo của cháu. Đây là một lọ thuốc thần, cháu hãy cầm lấy mang về chữa bệnh cho mẹ. Cháu chỉ cần cho mẹ uống một viên thôi, mẹ cháu sẽ khỏi. Số thuốc còn lại tùy cháu sử dụng.

- Bà ơi! Cháu cảm ơn bà nhiều lắm!

- Thôi, cháu hãy mau trở về. Mẹ cháu và dân làng đang mong đấy.

Nói xong, bà tiên và cả ngôi nhà biến mất. Cô bé vội vã lên đường trở về nhà. Sau khi chữa khỏi bệnh cho mẹ, cô bé còn dùng số thuốc còn lại cứu sống không biết bao nhiêu người nữa. Từ đó, cuộc sống của hai mẹ con họ thật đầm ấm, hạnh phúc. Họ sống trong tình thương yêu đùm bọc của dân làng.

Bài nói của em đến đây là kết thúc, rất mong nhận được sự góp ý, nhận xét của cô và các bạn trong lớp.

Bài làm 2:
Vào một buổi sáng mùa thu trong trẻo, Minh đang miệt mài chế tạo một chiếc máy bay giấy mới. Chiếc máy bay có thiết kế độc đáo, với đôi cánh rộng và đuôi dài, hứa hẹn sẽ bay cao và xa hơn những chiếc máy bay trước đây. Minh đặt tên cho nó là "Ước mơ".

Khi hoàn thành, Minh vội vã chạy ra cánh đồng rộng lớn, nơi cậu bé thường thả những chiếc máy bay của mình. Cậu bé cẩn thận tung "Ước mơ" lên bầu trời, gió nhẹ nhàng nâng niu chiếc máy bay bay cao, cao hơn, lướt qua những đám mây trắng bồng bềnh.

Minh dõi theo "Ước mơ" với niềm vui sướng tột độ, bỗng nhiên, một chú chim sẻ nhỏ bay đến đậu trên cánh máy bay. Chú chim sẻ cũng bị thu hút bởi vẻ đẹp và sự độc đáo của "Ước mơ", nó quyết định cùng Minh phiêu lưu trên bầu trời.

Minh và chú chim sẻ cùng nhau bay qua những cánh đồng lúa xanh mướt, những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, những dòng sông uốn lượn. Cùng nhau, họ ngắm nhìn thế giới từ trên cao, cảm nhận sự rộng lớn và hùng vĩ của thiên nhiên.

Họ bay cao hơn nữa, chạm đến những tầng mây trắng bồng bềnh, và thậm chí còn bay qua đàn chim bay lượn trên bầu trời. Chú chim sẻ vui sướng hót líu lo, Minh cũng cười vang rộn, cảm giác hạnh phúc vô bờ bến.

Tuy nhiên, sau một thời gian dài bay lượn, "Ước mơ" bắt đầu yếu dần. Gió thổi mạnh khiến chiếc máy bay chao đảo, Minh và chú chim sẻ cố gắng bám chặt, nhưng cuối cùng, "Ước mơ" cũng mất dần sức lực và rơi xuống mặt đất.

Minh chạy đến nhặt chiếc máy bay bị hư hỏng, lòng buồn bã vì cuộc phiêu lưu kết thúc. Nhưng khi nhìn vào mắt chú chim sẻ nhỏ, Minh nhận ra rằng, điều quan trọng nhất không phải là chiếc máy bay bay được bao xa, mà là những trải nghiệm tuyệt vời và những kỷ niệm đẹp đẽ mà họ đã có được cùng nhau.

Minh và chú chim sẻ nhỏ trở thành những người bạn đồng hành thân thiết. Họ thường xuyên cùng nhau bay lượn trên bầu trời, khám phá những điều kỳ diệu của thế giới. Minh cũng tiếp tục chế tạo những chiếc máy bay giấy mới, mang theo những ước mơ và hy vọng của cậu bé về một tương lai tươi sáng.

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây