Viết “Bến quê” để gợi đến suy tưởng: quê hương là nơi nuôi dưỡng, là nơi chuẩn bị hành trang cho những đứa con thân yêu của mình giúp chúng đi đến những nơi xa hoà mình vào biển lớn.
Nhưng dù đi đến nơi đâu, quê hương vẫn là chốn neo đậu bình an, là nơi trở về của mọi con thuyền xuôi ngược. Đọc sâu vào thiên truyện, ta thấy nhân vật Nhĩ đã ý thức được những giá trị bền vững và sâu sắc của quê hương mình. Đó không chỉ là cái bãi bồi bên kia sông, là những rặng cây, con sóng... Hơn tất cả, đó là những con người giản dị và đáng trân trọng hơn hết thảy - Đó là người vợ nghèo tần tảo, là người hàng xóm già, là những đứa trẻ con hàng xóm,... Họ đang từng ngày từng giờ yêu thương và lo lắng cho anh.