Thầy Tứ đen và gầy. Người cao dong dong. Tóc thưa, mắt sâu. Thầy vui tính, hay cười. Các thầy cô giáo trong trường đều yêu quý và coi thầy Tứ như người anh cả.
Thầy vẽ đẹp, viết chữ cũng rất đẹp. Thầy dạy toán, dạy tập đọc, dạy kể chuyện... dạy môn gì, dạy giờ nào cũng hay và hấp dẫn. Chúng em được thầy gọi là con, là cháu, đứa nào cũng được thầy chăm sóc yêu thương.
“Liễu đọc bài thơ: Một mái nhà chung cho các bạn cùng nghe. Hậu nghịch chi đó? Em nào chưa hiểu bài thì cứ hỏi thầy....”
Thầy nói nhẹ nhàng. Ai cũng cảm thấy được thầy khích lệ, nên cố gắng, phấn đấu học hành.
Thầy Tứ thường đến thăm ông nội em. Thầy tặng bạn Vịnh, học sinh nghèo một bộ quần áo mới. Thầy cho con gái chú bao vệ một cái cặp sách mới...
Trời mưa rét kéo dài, thầy Tứ nói: “Cái chân dạo này giở chứng, đau lắm!” Nghe thầy nói thế, chúng em rất thương thầy.
Hà Học Vỹ, 3C Trường Tiểu học Đức Tân - Đức Thọ - Hà Tĩnh.