Cu Khoai đã bốn tuổi. Người tròn lẳn, nước da đen, cặp mắt mở to thao láo. Cái đầu tròn vo, trọc lóc. Mẹ đi trước nó bám theo sau. Mẹ nó đưa thông báo của thầy hiệu trưởng đến lớp 3D, nó cũng đi theo vào. Nó chống tay vào hông nghiêng nghêng ngó ngó, nhìn các anh chị học bài. Rồi nó giơ tay vẫy chào, nheo mắt cười cười, bước ra còn ngoái cổ nhìn lại. Chú bảo vệ có con mực rất to, rất hiền. Cu Khoai cưỡi lên làm ngựa hoặc vật nhau với con Mực. vui đùa như đôi bạn nhỏ. Nó nói, nó cười, nó reo... rất hồn nhiên. Anh chị nào cho quà, nó nhìn mẹ. Bao giờ mẹ nói: “Con xin anh, con cảm ơn chị đi...” thì nó mới dám lấy. Bé vừa nhận quà, vừa cúi đầu cảm ơn như người lớn. Cu Khoai rất ngây thơ, hồn nhiên và lễ phép.
Chị Lí nói: “Nó ăn rất khoẻ, mỗi bữa ăn ba bát cơm đầy”. Nó có trí nhớ tốt, thuộc tên và quen nhiều anh, chị học trò. Hôm nào, cu Khoai đến lớp, bạn em đứa nào cũng tranh nhau bế nó, dẫn nó đi tung tăng. Lâu lâu không thấy nó theo mẹ đến trường, bọn con gái lóp em lại thấy nhớ, hỏi thăm luôn.
Nguyễn Thu Hằng, 3D Trường Tiểu học Kim Đồng - Bắc Kạn