Chỉ khoảng năm phút đi xe máy là đã ra tới ruộng tôi. Ngạc nhiên quá, những cây mạ hồi ra tết chỉ có vài ba lá run rẩy bám vào thân cây yếu ớt thì giờ đã phổng phao thành những cây lúa trưởng thành đang thời kì trổ đòng đòng. Ruộng xanh biếc một màu, cây nào cũng tràn đầy sức sống như những cô thiếu nữa đang thì con gái.
Ngồi bên bờ ruộng em cảm nhận rất thật, rất gần hương thơm thoang thoảng của mùi sữa lúa non mới trổ, hương thơm tinh khôi đó hoà vào làn gió quê làm tâm hồn mình bỗng nhiên thấy thanh thản kì lạ.
Những cây lúa mong mang bắt đầu cong cong về một hướng khi mang trên mình những người bạn mới. Những hạt lúa xanh xanh lớn dần lên trong sự kết tinh của bùn đất, của nắng, của gió và công lao chăm sóc của bàn tay con người. Lá lúa cũng dày hơn, gân lá ở giữa cứng cáp hơn, cạnh lá cũng sắc nhọn hơn nên nêý chẳng may để lá cứa vào tay là đứt tay liền chứ chẳng đùa đâu! Bông lúa lúc này cũng đã có hình dáng của bông trưởng thành, hình thoi cân đối đưa lên miệng cắn sẽ cảm nhận được sữa lúa màu trắng đục, giống như màu sữa mẹ vị mát, thanh. Đó là những cây lúa mà chỉ vài tháng nữa thôi sẽ mang lại cho người nông dân một vụ gặt bận rộn.
Mỗi cơn gió tới, cây đùa cây, đung đưa đầy kiêu hãnh vì dường như chúng biết chúng mang một vẻ đạp đầy kiêu hãnh, thanh thoát mà cũng rất Á Đông.
Em vẫn đang mãi mơ màng mà bố đã làm xong công việc từ bao giờ, hai bố con nhanh chóng thu xếp đồ quay trở về nhà, ngoảnh lại con đường bờ cỏ sau lưng hình như em nghe thấy tiếng khe khẽ chào tạm biệt của những bông lúa tinh nghịch mà cũng rất dịu dàng.