- Truyện nên được kể bằng ngôi thứ ba, nhân vật chứng kiến cuộc gặp gỡ.
- Bài làm cần đủ các ý chính sau:
Mở bài:
+ Giới thiệu hoàn cảnh gặp gỡ giữa Thạch Sanh và Lí Thông.
Thân bài:
+ Cuộc trò chuyện của Thạch Sanh và Lí Thông.
+ Sự ăn năn, hối hận của Lí Thông.
+ Kết thúc cuộc gặp gỡ và tâm trạng của Thạch Sanh.
Kết bài:
+ Suy nghĩ sau cuộc gặp gỡ.
B. Bài văn mẫu
Một buổi chiều, trời trong xanh và gió cũng nhẹ nhàng, sau buổi thiết triều căng thẳng, Thạch Sanh vào vườn ngự uyển dạo chơi. Khung cảnh nên thơ khiến nhà vua thư thái, dễ chịu. Đang đi bỗng dưới chân Thạch Sanh vang lên tiếng kêu. Nhìn xuống thấy con bọ hung, chàng chợt nhận ra, đó là Lí Thông, người anh kết nghĩa của mình.
Thấm thoát đã mấy năm trôi qua. Sau khi dẹp loạn mười tám nước chư hầu, Thạch Sanh chăm lo việc nước nên nhân dân ai cũng ấm no, hạnh phúc. Tuy bận trăm công nghìn việc nhưng chàng vẫn cho người đi tìm hiểu cuộc sống của hai mẹ con Lí Thông. Tìm mãi tìm mãi, Thạch Sanh vẫn không có tin tức gì. Thế mà hôm nay tình cờ chàng lại gặp Lí Thông trong vườn thượng uyển. Ngạc nhiên, chàng lên tiếng:
- Kìa anh Lí Thông. Lâu nay anh đi đâu mà bây giờ em mới thấy...
Lí Thông định bỏ trốn nhưng vì Thạch Sanh phát hiện ra rồi nên đành dừng lại. Anh lí nhí trả lời:
- Thạch Sanh à. Anh bây giờ còn mặt mũi nào mà gặp em nữa..
Thạch Sanh vội ngăn Lí Thông:
- Kìa, anh nói gì thế. Sau bao nhiêu chuyện xảy ra, em có cho người đi tìm hai mẹ con anh nhưng không thấy đâu cả. Dù sao anh cũng là anh kết nghĩa của em mà.
Lí Thông buồn bã lắc đầu:
- Không đâu. Anh không còn là anh của em nữa. Bây giờ em đã là một vị vua anh minh, tiếng tăm lẫy lừng, còn anh chỉ là phận một con bọ hung hôi hám, nhơ nhuốc mà thôi, ai cũng khinh bỉ, căm ghét.
- Thôi anh ạ. Chuyện cũ đã qua rồi mà. Thế lâu nay anh đi đâu, làm gì? Cuộc sống của anh ra sao?
Trước sự quan tâm của Thạch Sanh, Lí Thông nghẹn ngào, mắt rơm rớm. Nghĩ về những gì đã qua anh ta không khỏi xúc động, ăn năn. Con bọ hung bò đến một bãi cỏ xanh phía xa, trầm ngâm im lặng hồi lâu. Nó thở dài não nề như đang suy nghĩ gì xa lắm. Thạch Sanh cũng bước tới phía sau, chàng biết anh đang đau khổ. Bỗng Lí Thông lên tiếng:
- Thạch Sanh à, cuộc sống của anh thời gian qua thật nhiều đau khổ và thấm thía....
Thế rồi Lí Thông kể cho Thạch Sanh nghe về cuộc sống của mình thời gian vừa rồi. Anh ta đã phải sống chui rúc trong những xó xỉnh tối tăm, phải ăn những đồ bẩn thiu, cặn bã. Anh ta đã phải đi rất nhiều nơi, mỏi chân chồn gối cũng phải đi vì xung quanh lúc nào cũng có nguy hiếm rình rập. Những lúc ốm đau chẳng có nổi một ai bên cạnh giúp đỡ. Lúc ấy thật cực thân. Lí Thông vừa kể vừa khóc rất đáng thương. Sự trừng phạt dành cho anh ta còn nặng hơn những gì Thạch Sanh tưởng tượng. Chàng nể vì mẹ con Lí Thông dù sao cũng từng là gia đình cửa mình mà tha mạng. Ngờ rằng cho hai mẹ con anh ta về quê làm ăn là ổn. Nhưng lưới trời lồng lộng khó thoát, cuối cùng anh ta cũng phải nhận hình phạt thích đáng. Bây giờ đứng trước mặt Thạch Sanh không còn là một Lí Thông gian ác, xảo quyệt nữa mà là một con bọ hung sau những trải nghiệm đả biết ăn năn, hối hận. Nhưng đã quá muộn để trở lại kiếp người. Thạch Sanh rất thương cho hoàn cảnh của Lí Thông nên đã giữ lại:
- Anh nhận ra lỗi lầm và muốn sửa đổi thế là em mừng lắm rồi. Trời đất rộng lớn, giờ anh đi đâu cũng nguy hiểm cả. Chi bằng anh ở lại đây, không gian thoải mái mà anh em ta lại gần gũi nhau..
Lí Thông nghe Thạch Sanh nói mà lòng thêm chua xót. Anh ta quá hối tiếc vì có một người em tốt bụng mà không biết trân trọng. Đến lúc không thể được nữa anh ta mới nhận ra. Bây giờ làm sao ở lại được. Nghĩ thế nên Lí Thông từ chối nhưng Thạch Sanh nhất định giữ lại không cho đi. Vừa lúc đó, Quỳnh Nga từ bên trong đi ra. Nàng cất tiếng gọi chồng. Nhân lúc đó, Lí Thông nhanh chong lủi mất. Khi quay lại, Thạch Sanh không thấy người anh kết nghĩa nữa. Chàng đứng lặng hồi lâu, đôi mắt nhìn xa xăm như chứa đầy nỗi niềm. Quỳnh Nga không biết chuyện gì đã xảy ra, nàng đứng bên chồng an ủi.
Cuộc gặp gỡ bất ngờ giữa Thạch Sanh và Lí Thông khiến chàng suy nghĩ rất nhiều. Cuộc sống thật công bằng, sòng phẳng, trao nhận và lấy đi của con người những thứ xứng đáng. Hi vọng một ngày nào đó Lí Thông được hóa kiếp làm người để co thể bắt đầu lại, anh ta sẽ làm một người lương thiện.