Vào thu, cây cối có vẻ đằm thắm hơn. Bầu trời vào thu như cao hơn, trong xanh hơn. Và nồng nàn biết mấy là hương hoa sữa đến độ khó ai có thể làm ngơ. Hương hoa sữa ngan ngát bay trên những con đường rợp bóng cây đã làm nổi bật lên vẻ đẹp riêng biệt của đất Hà thành. Không gian trở nên quyến rũ bởi nắng nhạt, gió nhẹ đi qua cánh đồng xa, đưa phảng phất cái mùi thơm mát của lúa nếp non bay về.
Mùa thu đem về bao niềm vui cho tuổi thơ: ngày Trung thu rộn rã. Những hạt cốm xanh mướt của các cô làng Vòng nằm ngoan trên những chiếc lá sen còn dư hương của mùa hạ. Cốm vốn là tuyệt phẩm của trời đất, của con người. Cốm làng Vòng ăn với chuối trứng cuốc vàng ươm thì không còn gì bằng. Cốm còn làm ra những tuyệt phẩm: bánh cốm, chò cốm, và nhất là chả cốm. Vào tầm chiều tà, khi gió heo may đuổi những sợi nắng vàng chạy dọc theo những con đường là lúc người ta nghĩ đến chả cốm.
Cùng với cốm, chuối, na, hồng là bánh Trung thu, bánh nướng thơm lừng, bánh dẻo trắng nõn. Rồi khắp phố phường treo đầy những thứ đồ chơi, nào mặt nạ, trống cơm, nào đèn lồng, đèn ông sao, đèn quay,... Những gian hàng đồ chơi ngày thường chỉ thấy đồ chơi ngoại nhập, nay tràn ngập đồ chơi dân gian, truyền thống.. Vào đêm Trung thu, phải về quê mới có niềm vui trọn vẹn. Cùng với đồ chơi, bánh trái, mâm cỗ trông trăng còn đầy những hoa trái vườn nhà: bưởi trắng, bưởi đào, na dai, na bở và nhất là ổi, mùi ổi chín ngào ngạt, lan tỏa làm người ta ngây ngất. Trăng ló ra ở đầu lũy tre làng là trống nổi lên rộn rã. Điều làm bọn trẻ thích thú nhất là con sư tử dữ dằn nhưng không bao giờ làm đau chúng cả; còn ông Địa, mồm rộng hoác, bụng to bự, phe phẩy quạt mo, đi hù từng đứa trẻ khiến chúng cười khanh khách như bị ai cù! Đoàn múa sư tử đi trước, trẻ con rước đèn ông sao dài dằng dặc theo sau.
Ông trăng sáng vằng vặc trên trời đi theo soi đường, về tới sân đình là lúc bọn trẻ mong đợi nhất: phá cỗ! Ai tìm ra chữ "phá" giỏi thế nhỉ, không phải là "ăn" mà là "phá" mới lột tả hết cái vui nồ tung như phá trời!