Em thấy bà đẹp lão quá vôi hỏi:
- “Bà là ai thế ạ?”
Bà nhìn em với ánh mắt đầy trìu mến và trả lời:
- “Ta là bà tiên mà con mong được gặp đây.”
Ôi! Bà tiên! Em nhảy lên vì vui sướng và hạnh phúc.Em không dám tin vào mắt mình nữa.
Bà tiên ngồi xuống cạnh em và hỏi chuyện. Bà bảo bà thấy em đọc rất nhiều truyện cỏ tích và mong được gặp bà tiên lắm nên hôm nay bà đã vào giấc mơ để em được gặp bà. Bà tiên biết em là một đứa trẻ ngoan nên bà cho em ba điều ước, bà bảo em cứ ước những gì mình thích. Em vui quá, tay chân cứ nhảy múa lung tung lên hết.
- “Bà hỏi điều ước thứ nhất của con là gì?”
Em không suy nghĩ gì vội nói luôn:
- “Con ước ông bà, cha mẹ con có thật nhiều sức khỏe, không ốm đau bệnh tật gì hết, để mãi ở bên con.”
Bà tiên nhìn em cười hiền. Con đúng là một đứa trẻ ngoan, một người con hiếu thảo, biết nghĩ cho ông bà, cha mẹ trước tiên. Rồi bà lại hỏi:
- “Thế điều ước thứ hai của con nào?”
Em suy nghĩ một lúc rồi bảo:
- “Con ước, sau này con sẽ trở thành một cô giáo hiền lành, biết yêu thương học trò như cô Hoa của con.”
Bà tiên vui lắm, bà bảo điều ước của con sẽ trở thành hiện thực, nếu con cố gắng chăm ngoan, học giỏi, biết vâng lời cha mẹ. Và không chờ bà tiên hỏi tiếp, em nói luôn điều ước thứ ba là được bà tiên cho đi dạo một vòng thiên đình. Bà tiên vui vẻ nhìn em và bảo:
- “vậy giờ chúng ta đi luôn nha.”
Thoắt cái, em đã thấy mình đứng trước một cung điện nguy nga, lộng lẫy, lấp lánh sắc màu. Hai bà cháu đang chuẩn bị đi vào tham quan thì bỗng em nghe tiếng gọi văng vẳng bên tai mình:
- “Mai ơi, dậy đi học nào con, muộn giờ rồi đó.”
Vậy là em giật mình tỉnh giấc, em cứ ngồi đó tiếc ngẩn tiếc ngơ mãi, xíu nữa thôi là em được đi tham quan thiên đình rồi.
Em vui lắm, cuối cùng em cũng đã được gặp bà tiên rồi. Em sẽ cố gắng ngoan hơn nữa để có cơ hội được gặp lại bà, được đi tham quan thiên đình.