Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Kể lại một việc tốt mà em (hoặc bạn) đã làm.

Thứ bảy - 16/04/2016 05:09
Bây giờ tôi và Thu đã là những học sinh giỏi toàn diện, là những đội viên gương mẫu của trường, đặc biệt chúng tôi luôn là những chủ công xuất sắc trong những cuộc thi học sinh giỏi của huyện và tỉnh. Thời gian trôi qua nhanh thật! Nghĩ lại, tôi mới thấy tình bạn thật là kỳ diệu.
Trong lớp 6B hồi ấy, tôi được bạn bè khẳng định là một thằng thông minh nhưng lì lợm. Tôi và Thu không ghét nhau nhưng những lời gán ghép trêu chọc của bạn bè khiến chúng tôi chẳng bao giờ nói chuyện. Ở trong lớp, ngoài Hưng thì Thu là đứa học ngang ngửa với tôi. Tất cả sẽ chẳng có gì thay đổi nếu như không có một ngày.
 
Hôm ấy, giữa buổi học thằng Hưng ốm xin phép cô về trước. Nó nhờ tôi mang chiếc cặp về sau. Buổi học tan, trời bỗng dưng đổ mưa tầm tã. Tôi nán lại chút ít hỏi cô về một bài toán khó. Hỏi xong, bước ra khỏi lớp tôi chỉ thấy lác đác còn một vài bạn ở sân trường. Mưa vẫn như trút nước làm những lá bằng lăng ướt sũng, trĩu xuống quệt ngang đầu. Tôi mặc áo mưa cẩn thận, che kín hai chiếc cặp rồi vội vã bước đến nhà xe. Nhưng lạ thật! Tôi chưa phải là người về cuối cùng trong lớp. Vẫn còn một chiếc xe của ai đó. Hình như nó giống xe của Thu. Nhìn quanh, tôi thấy Thu vẫn đứng ngay ở hành lang trước cửa lớp, chỗ tôi vừa đi qua nhưng không để ý. Tôi đoán Thu không có áo mưa.
 
Kệ! Mình cứ về không mai lại nghe tụi nó ca "bài ca bất tử" tôi nghĩ. Và tôi quyết định phóng xe. Nhưng vừa ra tới cổng, tôi nhớ ra mình còn dư một chiếc áo mưa trong cặp của Hưng. Giả như không có mình về cũng chẳng sao, nhưng,...
 
Tôi quyết định quay lại:
 
Áo mưa này Thu, cậu về đi không tối.
 
Hôm đó, đi đến giữa đường, tôi gặp bố Thu đi đón bạn. Bố Thu đã mời tôi về nhà và cảm ơn tôi.
 
Sáng hôm sau, không hiểu sao bọn lớp tôi lại biết và đúng như tôi dự
 
đoán, bọn nó lại ca những bài ca cũ. Nhưng khác hẳn với mọi hôm, hôm nay, Thu bước đến bàn tôi nói:
 
Cảm ơn cậu, từ nay bọn mình sẽ là bạn của nhau nhé!
 
Từ đó, thỉnh thoảng tôi và Thu lại trao dổi với nhau về những bài toán hay bài văn khó. Lũ bạn thấy tụi tôi chơi thân, cũng không còn trêu chọc nữa. Thế là tôi và Thu trở thành bạn tốt.
 
Năm vừa qua, tôi và Thu rất mừng khi được huyện chọn đi thi học sinh giỏi tỉnh và cả hai đều đạt đoạt giải. Lên lớp 8, chúng tôi hứa với cô giáo cũ sẽ lại cùng giúp nhau để học tập tốt hơn.
 
Thế đấy các bạn ạ! Từ một việc làm rất nhỏ thôi, tôi đã có được một tình bạn lớn

  Ý kiến bạn đọc

DANH MỤC

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây