Chưa có mùa xuân nào, vườn hoa nhà mình lại nở nhiều bông như mùa xuân năm nay. Hình như chúng đua nhau thi tài khoe sắc, xem ai đón xuân đúng ngày, đúng tháng theo dự kiến của cô chủ, nên mói hai sáu, hai mươi bảy tết đã bắt đầu rục rịch hé mở những cánh hoa đầu tiên dưới ánh nắng xuân hồng. Nào huệ, nào cúc, lay ơn, thược dược, hồng nhung... loài nào cũng đẹp, cũng xinh. Nhưng mình thích nhất vần là loài cúc trắng.
Ai cũng nghĩ là cúc thì phải màu vàng. Đúng như thế. Song chỉ có vậy, hóa ra loài cúc đơn điệu về màu sắc thế ư? Không! Vườn nhà mình chỉ có loài cúc trắng, nó không chỉ nở về mùa thu thôi mà suốt quanh năm cúc trắng vườn mình cứ đơm bông khoe sắc với đất trời, vẫn nở nụ cười chúm chím lúc rạng đông, rồi tươi cười một cách hồn nhiên đón nắng mai vàng khi ông mặt trời lên cao rực rỡ.
Cũng giống hệt cúc vàng, vẻ đẹp của cúc trắng chẳng kém phần lộng lẫy, lại còn thêm nét trinh trắng kiêu sa hơn cúc vàng một bậc. Cũng những cánh hoa li ti, cũng hương thơm ngan ngát, dịu dàng, vậy mà mình thích nó hơn nhiều cúc vàng đấy. Cúc mọc thành từng khóm, thân cây chi chít chen chúc lẫn nhau như muốn đứng tựa vào nhau bởi thân mềm, mảnh mai như cây sậy. Lá mọc thành tùng chùm xòe ra những ngón tay. Hình lá xẻ cong mềm mại, mọc so le nhưng rất dày, vì thế, nhìn khóm cúc tưởng như nó xòe lan ra mặt đất. Lá cúc xanh quanh năm một màu xanh dìu dịu. Còn bông thì nở theo từng tháng, mỗi đợt dễ đến gần nửa tháng hoa mới tàn. Vài ngày sau đã thấy cây điểm nụ. Vì thế quanh năm dường như lúc nào cũng thấy bông ở đầu cành. Dù nắng hạ mưa đông, tiết trời thay đổi, cúc vẫn không quên nở hoa và cũng không vì thế kém cả phần hương sắc. Lúc nào, hoa cũng tròn xoe, trắng muốt, kiêu hãnh, xếp đặc cánh quanh nhụy. Và lúc nào cúc cũng được ong bướm bầu bạn đông vui.
Cây cúc trắng không gợi nhớ mùa thu như cúc vàng, mùa xuân như vạn thọ, mai vàng. Nó là một loài hoa tứ quý luôn trang điểm cho đời thêm đẹp, thêm vui. Có lẽ vì thế mà mình yêu hoa cúc này nhất.