Lũ trẻ chúng mình ai mà chẳng yêu hoa phải không các bạn! nhưng có lẽ mỗi người đều có ý thích riêng của mình. Người thì yêu hoa hồng, hoa huệ, người thì yêu hoa lan, hoa cúc, cẩm chương, đồng tiền... Riêng mình, mình thích nhất là hoa hướng dương. Bởi vậy, vườn hoa nhà mình dù rất phong phú các loài hoa nhưng không thể thiếu “vầng mặt trời – ánh hào quang vĩ đại của thế gian ấy”.
Vườn hoa nhà mình chỉ độ hai mươi mét vuông, lúc nào cũng rực rỡ những sắc hoa: xanh, đỏ, tím, vàng, trắng... Chính giữa vườn là khóm hồng nhung Đà Lạt. Bên phải, bên trái là hai khóm cúc đại đoá, phía trước là hàng lay-ơn và hoa huệ trắng. Bốn góc vườn là bốn cây hướng dương được đặt trong chậu, vươn cao hơn hẳn các loài khác trong vườn. Cả bốn cây nở hoa cùng một lúc giống hết như những chiếc đèn pha chiếu sáng cả khu vườn. Vốn yêu hoa hướng dương từ trước , nên mình dành thời gian cho nó nhiều hơn. Mỗi lần thấy mình chăm chút bón phân, tưới nước, vạch lá tìm sâu kĩ càng cho bốn cây hướng dương, bố mình bảo mình là thiếu sự công bằng. Nhiều lúc em cũng cảm thấy mình có lỗi với cây huệ, cây hồng, cây cúc, ... nhưng mình có bỏ bê chúng bao giờ. Chỉ tại mỗi lần ngắm ông tướng “mặt trời” ấy, một sức hút kì lạ từ những tia sáng vàng rực rỡ lại hút mình lại gần như một thỏi nam châm vậy. những lúc như thế mình đâu còn biết các thứ hoa xung quanh. Ngay cả “bà chúa” hồng nhung cũng không đủ sức kéo mình về với nó.
Chao ôi! Nhìn những bông hoa như chiếc đĩa, tròn xoe, đơm đầy xôi vàng rực cứ chao qua chao lại dưới nắng mai hồng trông mới hấp dẫn và thú vị làm sao! Nhiều lúc mải ngắm hoa mà quên cái xô nước đang xách trên tay tưới cho nó.
Hướng dương thuộc loại thân mềm, ruột xốp. Những chiếc lá to phè phè như tai voi rất dễ dàng hứng gió. Bông hướng dương lại vừa to vừa nặng. chỉ cần một ngọn gió mạng một chút xíu là có thể làm thân cây nghiêng ngả, có lúc gãy gập cả chiếc bông xuống. Vì vậy mà mỗi gốc hướng dương, mình đều cắm thêm một cọc phụ hỗ trợ cho cây khỏi đổ. Một số người không thích hướng dương có lẽ vì lí do "liễu yếu đào tơ" ấy.
Với mình, hướng dương luôn là biểu tượng đẹp của một khát vọng vươn tới ánh sáng chân lí và niềm tin trong cuộc đời như chính tên gọi của loài hoa. Mình yêu hướng dương có lẽ cũng một phần từ chính ý nghĩa của tên gọi ấy: hoa hướng dương!