Con sông quê tôi được bắt nguồn từ đâu tôi cũng chưa được biết, tôi chỉ thấy con sông chạy dài như bất tận, dáng uốn lượn quanh co, mềm mại như tấm lụa đào vắt qua hết làng này sang xóm khác. Có những thời điểm dòng sông rất trong xanh, dòng nước hiền hòa êm ả, nhưng cũng có lúc nó đục ngầu, chảy xiết rất hung dữ.
Vào những buối sáng, những tia nắng bắt đầu chiếu xuống dòng nước, dòng nước lấp lánh ánh bạc trông rất đẹp mắt. Trưa xuống, ánh nắng càng chói chang, gay gắt hơn, con sông lại ánh lên một sắc vàng rực lửa, như đang muốn thiêu rụi cả đám cỏ bên bờ. Chiều chiều, những ánh nắng gay gắt lúc trưa cũng đã dịu xuống, mặt sông trở lại màu xanh biếc, phẳng lặng. Vào những ngày có gió lớn mặt sông cũng nổi sóng to hơn, vỗ những con sóng ào ạt vào đôi bờ.
Vào những ngày hè, nước sông trong xanh, dòng sông hiền hòa, lúc này, lũ trẻ chúng em thường nhảy xuống sông tắm, đùa ngịch, vùng vẫy. Cảm giác nước sông tạt vào hai bên má thật là sảng khoái. Tắm và đùa nghịch dưới sông chán, cả lũ lại ngồi bẹp xuống hàng cỏ dại, chân đung đưa dưới lòng sông, miệng ngân nga khúc hát quê hương.
Vào những đêm trăng, nếu ngồi bờ sông mà ngắm trăng thì khung cảnh sẽ càng trở nên đẹp và huyền bí hơn, mặt trăng to, tròn và sáng hơn mọi ngày. Ánh trăng soi xuống mặt sông làm cho con sông như được dát một lớp vàng mỏng.
Con sông quê gắn bó với tuổi thơ như vậy đấy, con sông như một người bạn tri kỉ của trẻ nhỏ. Vì vậy dù có đi đâu em vẫn rất muốn trở về để được tắm, được nô dùa bên dòng sông thân thương ấy.