Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Hãy nêu suy nghĩ của em về câu nói: "Phải chăng bạn là người đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi".

Chủ nhật - 20/11/2016 04:17
Tình bạn được ví như oxy và chocolate, mỗi người cần nó để sống và để yêu cuộc sống. Tình bạn quan trọng và cần thiết đối với con người như vậy nhưng chưa hẳn ai cũng hiểu được giá trị và biết trân trọng tình bạn. Một tình bạn thực sự sẽ được kiểm chứng qua thời gian, qua những khó khăn, gian khổ mà ta gặp trong cuộc sống. Bạn chính là người sẵn sàng “đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi”.
Những câu danh ngôn về tình bạn đã đưa ra rất nhiều lời khuyên để chúng ta hiểu được giá trị của tình bạn và biết nâng niu, trân trọng nó. Bài viết không có ý định nói nhiều đến những lý thuyết chung mà mỗi chúng ta đọc được ở đâu đó về tình bạn. Tôi xin được kể một câu chuyện giản dị mà để  lại cho tôi biết bao suy ngẫm về tình bạn.
 
Chuyện kể rằng: "Ở một ngôi trường nọ, có một lớp toàn học sinh "cá biệt", gọi là cá biệt cả thì không hẳn nhưng lớp đó có nhiều học sinh ngang bướng, quậy phá, lại có nhiều học sinh con của những gia đình mà thầy cô cho là "thành phần bất hảo",... không những là các thầy cô không muốn dạy lớp này vì cái tiếng xấu đó mà thực tế cho thấy là họ cũng không chịu nổi việc học sinh nói chuyện, đánh nhau trong giờ học...
 
Đến một ngày, một thầy giáo trẻ mới được phân công về trường, nhà trường phân công ngay cho thầy về dạy lớp đó.
 
Đã nghe tiếng xấu của lớp học này, ngay từ buổi đầu tiên vào lớp, thầy đã nói:
 
- Các bạn trẻ, tôi đến đây để quản lý lớp chúng ta. Nhưng tôi không thể tự làm được điều đó. Cho nên tôi cần sự giúp đỡ của các bạn.
 
Rồi thầy giải thích rằng, trong lớp học bao giờ cũng cần quy tắc, và thầy bảo các học sinh tự đặt ra quy tắc để tuân theo.
 
"Những người bạn trẻ" bắt đầu suy nghĩ rồi đưa ra một loạt quy tắc:
 
- Không được ăn cắp!
 
- Phải đến lớp đúng giờ ...
 
Chẳng mấy chốc mà có đến mười quy tắc. Và bọn trẻ đều hứa sẽ tuân thủ chặt chẽ, ai không làm sẽ bị phạt mười roi lên lưng mà chỉ được mặc áo sơ mi chứ không được mặc áo khác.
 
Mọi việc rất ổn trong vòng 2-3 ngày. Đến ngày tiếp theo thì Tom, cậu bé cao lớn và nghịch, bướng nhất lớp tỏ ra rất cáu giận, kêu ầm ầm lên rằng ai ăn cắp cái bánh - một phần bữa trưa của cậu ta.
 
Sau một hồi bàn luận, điều tra, mọi người đã kết luận rằng bé Tim - cậu bé lặng lẽ nhất lớp - đã ăn trộm cái bánh ấy. Mọi người đều tẩy chay và xa lánh Tim.
 
Tim mặc một cái áo khoác rộng thùng thình, dài đên tận đầu gối. Cậu bé năn nỉ:
 
- Em đã ăn trộm. Em có lỗi. Em sẵn sàng chịu đánh. Nhưng xin thầy để em mặc áo.
 
Thầy giáo không đồng ý. Thầy nhắc Tim nhớ những nguyên tắc đặt ra và bảo Tim hãy chịu phạt như "một người đàn ông".
 
Đứa bé chậm chạp cởi áo khoác. Khi đó, thầy giáo thấy rằng cầu bé không mặc áo sơ mi hay bất kì cái gì khác bên trong áo khoác.
 
Ngạc nhiên, thầy hỏi tại sao Tim không mặc áo sơ mi. Tim khóc:
 
- Em chỉ có một cái áo sơ mi thôi. Mẹ giặt nó chưa khô nên em phải mượn áo khoác của anh trai để mặc... Bố em mất rồi, mẹ không có tiền,... em rất đói.... em đã ăn trộm của bạn Tom... em xin lỗi...Dù rất xúc động nhưng hình phạt vẫn là hình phạt và thầy giáo trẻ biết rằng mình phải nghiêm khắc.
 
Nhưng trước khi cái roi đầu tiên chạm vào người Tim thì Tom đứng bật dậy:
 
- Trong số các quy tắc, không có quy tắc nào nói em không thể chịu hình phạt thay tim đúng không ạ?
 
Tom cởi áo khoác đứng che cho tim trước mặt cả lớp.
 
Một cách ngần ngại, thầy giáo vẫn phải giơ cao chiếc roi. Nhưng bạn sẽ không thể tưởng tưởng được là khi chiếc roi đầu tiên chạm vào lưng Tom, roi bị gẫy làm đôi.
 
Bé Tim ôm chặt lấy Tom, thì thầm xin lỗi và nói rằng bé sẽ yêu mến Tom mãi mãi,..."

 
Câu chuyện trên thật cảm động phải không các bạn? Tim đã tìm thấy tình bạn đích thực của mình. Trong khi cả lớp chê cười xa lánh Tim, thì Tom đã đứng ra chịu hình phạt cùng Tim. Và chắc chắn họ luôn yêu quý nhau bởi vì họ hiểu "Bạn là người đến với ta khi mọi người đã bỏ đi".
 
Để có được tình bạn đã là điều khó khăn, như câu chuyện của Tom và Tim chẳng hạn, nhưng để giữ gìn tình bạn lại là điều khó khăn hơn nữa. Tất cả chúng ta, khi đã và đang sơ hữu một tình bạn đích thực, chúng ta hãy học cách giữ gìn và nâng niu tình bạn.
 
Tình bạn sẽ bền vững khi cùng chia sẻ những sở thích, bên nhau  cũng chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống.
 
Hãy cho người bạn mình biết bạn ấy có ý nghĩa với bạn như thế nào. Nếu bạn ăn nói không khéo thì hãy bày bỏ bằng cách tặng bạn ấy một món quà nhỏ, thứ gì đó mà bạn ấy thích. Bên cạnh những món quà vật chất hãy làm cho bạn ấy những gì bạn ấy đã làm cho bạn. Chúc mừng khi bạn ấy có chuyện vui, hãy nói rằng chiến thắng ấy là xứng đáng đối với bạn ấy. Ai cũng muốn khích lệ mà, phải không?
 
Một người bạn thật  sự cần phải biết tôn trọng những mối quan hệ khác cũng như lục "mình ta với ta" của bạn. Thậm chí là bạn thân nhất, nhưng không có nghĩa là bạn phải ngồi cạnh bạn ấy suốt buổi học hay cũng chơi tất cả các trò cùng nhau như một nghĩa vụ.
 
Cuộc sống có nhiều thay đổi. Người sẽ chuyển từ nơi này sang nơi khác.... Điều đó có nghĩa là người đã rời xa bạn, không còn bên cạnh bạn. Hãy viết cho bạn ấy bức thư khi bạn nhớ, hãy gọi điện khi bạn muốn tâm sự, hãy chia sẻ tình cảm đến bạn ấy để tình bạn mãi bên nhau. Lúc đó, khoảng cách không ngăn cách được tình bạn chân thành.
 
Bạn thấy không? Để có một tình bạn đích thực và giữ gìn tình bạn ấy không phải là điều đơn giản. Nhưng, nhưng thế không có nghĩa là khó khăn chúng ta sẽ nản lòng, vì chúng ta cần tình bạn, mỗi người sống trên đời này đều cần những người bạn đích thực. Người bạn chân thành luôn sẵn sàng đến bên bạn khi người khác đã bỏ bạn mà ra đi. Chúc các bạn luôn có những tình bạn đẹp của riêng mình!

Bản quyền thuộc về Sách Thư Viện. Ghi nguồn sachthuvien.com khi đăng lại bài viết này.

  Ý kiến bạn đọc

DANH MỤC

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây