Men theo những con đèo cheo leo, du khách bất chợt bắt gặp một nhịp cầu chênh vênh in bóng xuống dòng suối sâu trong leo lẻo, hoặc thấy một cái giếng thăm thẳm, phẳng lặng của người Mường mấy nghìn năm về trước, ngạc nhiên trước một tấm bia, hay một tháp chòi canh ẩn hiện bên bờ suối, cô đơn, lặng lẽ giữa màu xanh tán lá của cây rừng.
Cúc Phương có nhiều cổ thụ cao vút, tán lá xoè ra, che kín cả một khoảnh rừng. Cây chò, cây sao, cây lim, cây trắc,... đủ loài cày trăm tuổi, nguồn tài nguyên vô cùng qúy giá. Gỗ quý đã và đang được bảo vệ giữ gìn.
Sáng sớm hay chiều tà, mùa xuân hay mùa thu, mùa hè hay mùa đông, rừng Cúc Phương phủ mờ sương trắng xoá. Tiếng chim gõ kiến cất lên từ phía rừng xa, tiếng hót ríu ran của dàn sơn tiêu, của bầy hoạ mi bèn bờ suối vọng lại. Tiếng gáy te te của gà rừng, tiếng toác của bầy nai,, tiếng tố hộ của đàn công,... tạo nên khúc nhạc muôn điệu của rừng xanh. Đàn khỉ nô giỡn trên móm đá, lấy trái cây ném du khách, vượn mẹ ru con, những chú sóc lông đuôi trắng như cái phất trần leo trèo trên cành cổ thụ nhanh thoăn thoắt... Tất cả những hình ảnh ấy gợi lên cảm giác hoang dại, nguyên sơ của rừng quốc gia Cúc Phương.
Anh cán bộ lâm nghiệp chỉ những dấu chân lõm sâu trên bãi cát cho du khách biết đó là dấu vết bầy hươu rừng xuống suối uống nước đêm qua, anh lấy gậy đập nhẹ lên tảng đá, và bảo: “Cặp hổ vằn to như con bò vẫn đến đây ngồi chơi, ngắm trăng in trên dòng suối...”. Nghe nói vậy, mấy cô gái trong đoàn khách tham quan, mặt biến sắc, đi lùi lại, chen vào giữa dòng người.
Cúc Phương là xứ sở của lan rừng. Lan nở hoa rực rỡ, treo đung đưa bên vách đá, bên bờ suối, trên cành cổ thụ vút cao. Hoa dại đủ màu sắc, toả hương dìu dịu, hay ngai ngái. Đi đến đâu, nhìn về phía nào ta cũng thấy sắc hoa điểm trắng, đỏ trên nền lá xanh, tím hồng, trên vách núi, cánh rừng.
Hãy ngủ lại một đêm ở rừng Cúc Phương. Ngồi bên đống lửa nghe anh cán bộ kiểm lâm kể chuyện rừng, chuyện những hang động, vách núi, chuyện gấu rừng và chúa sơn lâm,... Côn trùng sẽ ru bạn ngủ một giấc êm đềm trong những giấc mơ quyện hương rừng, cỏ lạ. Sớm mai ra, mở cửa đã gặp rừng, gặp màu xanh, gặp sương mờ... Thay cho tiếng suối rì rầm giữa đêm khuya là tiếng hót véo von, ríu rít của muôn loài chim lúc sáng sớm. Ngôi nhà sàn phỏng mô hình chống thú dữ, xung quanh là thảm cỏ xanh, là những tán cây cành biếc sum sê. Gió reo, lá reo, rồi nắng lên, nắng ửng hồng, nắng trong vắt. Bạn sẽ cảm thấy nắng reo, nắng nâng tâm hồn bay lên cùng hương rừng gió núi.
Sau một đêm tạm cư trong ngôi nhà sàn, bạn sẽ tìm thấy cảm giác quyến luyến cỏ cây. Tình yêu rừng, tình yêu thiên nhiên trở nên dào dạt. Chẳng có khách sạn 5 sao mà sao ta cảm thấy yêu Cúc Phương nhiều thế?