Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

“Giữa một chùm sỏi đá khô cằn, cây hoa dại vẫn mọc lên và nở thành những chùm hoa thật đẹp”, hãy nêu suy nghĩ của anh (chị) được gợi ra từ hiện tượng trên.

Thứ tư - 01/06/2016 10:38
Tạo hóa đã cho thế giới này nhiều điều kì lạ, tạo nên bao nhiêu cái đẹp, có những cái đẹp đến mức phải ngỡ ngàng. Và có khi nào chúng ta nghĩ để có được cái đẹp ấy đã trải qua những trải nghiệm và thách thức nào không? Có lẽ chỉ là số ít. Vâng, có những thứ đã mọc lên từ nơi sỏi đá khô cằn-nơi mà tưởng chừng như chỉ là sự chết chóc, khô héo và nghèo nàn. Nhưng ở đấy vẫn có những cái đẹp được tạo ra – một cái đẹp rực rỡ đầy kiêu hãnh, đó là những chùm hoa dại tuyệt đẹp trên sỏi đá. Qua đó khẳng định lại rằng “Giữa những vùng đất khô cằn sỏi đá, cây hoa dại vẫn mọc và nở ra những chùm hoa thật đẹp”
Vùng đất khô cằn ư? Nó là gì nhỉ? Vâng, vùng đất khô cằn vốn là nơi vùng đất dường như sự sống không tồn tại, rất khó để tìm thấy một bóng cây hay một dòng sông nhỏ. Vậy mà đó chính là nơi mà những cây cỏ, cây hoa dại bé nhỏ lại có thể vươn mình một cách kiêu hãnh từ những khe đá thiếu đất ấy. Và có lẽ đôi khi, chúng ganh tị với những bông hoa sân vườn, chúng không được chăm sóc, cũng không được nâng niu, chúng chỉ biết tự lực cánh sinh, vì chúng biết chúng là hoa dại... nhưng chính vì vậy đã cho chúng một sự cứng rắn cần thiết, tràn đầy sức sống đâm chồi rồi nảy lộc, đó chính là sự “đánh cược” với cuộc sống. Và thành quả của sự cố gắng không ngừng nghỉ là những chùm hoa, những bông hoa thật đẹp. Quả thật, chúng thực sự xứng đáng với vẻ đẹp của chính mình, sau khi trải qua những thử thách của cuộc đời, trải qua nắng, gió và sự cần mẫn chắt chiu nguồn đất nước, để phát triển. Hiển nhiên đất mẹ đã tạo ra chúng ta và không bao giờ bỏ rơi chúng ta cả, người dạy chúng ta cách sống, cho chúng ta nếm trả vị đắng của cuộc đời để rồi khi chúng ta lớn hơn, trưởng thành hơn sẽ cảm nhận được trọn vẹn hết những cái đẹp, cái diệu kì của cuộc đời này, và chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn trước những thành quả ngọt ngào.

Trong cuộc sống của con người chúng ta cũng vậy, cũng có lúc chúng ta thực sự gục ngã trước những khó khăn, thách thức... tất cả chúng như một đám mây đen mù tịt, khổng lồ che lấp những tia sáng của tương lai, những hy vọng. Làm chúng ta chán nản mệt mỏi và muốn bỏ cuộc. Đây chính là lúc chúng ta nhìn lại bản thân mình, những quyết định sẽ làm ảnh hưởng đến cuộc đời sau này của chúng ta. Theo tôi, bạn hãy đừng lưỡng lự, cũng hãy đừng suy nghĩ nhiều, hãy dũng cảm, quyết đoán, tất cả sẽ tạo cho bạn một sự thành công nhất định.

Thật kì diệu phải không khi có những con người gặp phải khó khăn, thử thách họ trở thành những con người kiên cường và mạnh mẽ đến không ngờ cho dù thất bại, nhưng trong họ vẫn còn đọng lại một món quà vô giá, đó chính là “nghị lực” cố gắng đến bước đường cùng. Họ hiểu khi họ buông xuôi họ sẽ mất tất cả, mất đi những công sức của chính mình. Họ đã biến những nỗi tuổi nhục, đắng cay đau khổ thành sức mạnh của bản thân, đó là một sức mạnh thật phi thường xua tan quầng mây đen, mang lại ánh sáng tia hy vọng cho tương lai.

Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng
Bàn chân cũng thêm đau vì những mũi gai
Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió
Lời hứa ghi trong tim mình
Vẫn bước đi hiên ngang đầu ngẩng cao
Và đến lúc:
Ngày đó, ngày đó sẽ không xa xôi
Và chúng ta là người chiến thắng
Đường đến những ngày vinh quang không còn xa

Nhưng cuộc đời không phải bao giờ cũng đẹp, tạo hỏa không bao giờ là người phóng khoáng cả nên lại cho ra những sản phẩm trái ngược. Điển hình là những người sống trong môi trường tốt đẹp, ví như những loài hoa, loài cây được chăm sóc, che chở trong một mảnh đất màu mỡ mà không bao giờ thấy nở hoa, thậm chí còn héo rũ và có thể chết. Mặt khác lại có những cây sống trong môi trường sống đó nhưng gặp chút khó khăn, vướng bận của cuộc sống là chết rũ, mất sức sống. Thật đáng trách phải không các bạn? Nhưng hãy suy nghĩ thấu đáo, mở lòng mình ra với họ, họ đáng được thương hơn là đáng trách. Vì chắc chắn về sau họ sẽ cảm thấy nuối tiếc  cho những tháng ngày lãng phí, không sống hết mình, mà vứt bỏ hoài bảo, vứt bỏ đi ước mơ để chấp nhận làm một bông hoa héo tàn, heo hắt không tô điểm cho đời.

Vâng chúng ta hãy vượt qua những trắc trở, hay bước qua con đường hoa hồng đầy gai nhọn đến bước sang một con đường vinh quang – một con đường không có dấu chân của kẻ lười biếng. Thân xác ta có thể tả tơi, mệt mỏi nhưng ý chí của ta sẽ là một hạt giống, thời gian trôi qua sẽ làm hạt giống đâm chồi nảy lộc và thành quả sẽ là một chùm hoa đẹp cho đời, và cái đẹp luôn được đánh giá cao.

Cũng như trong các kì thi tuyển sinh đại học, cao đẳng, không ít các thủ khoa, á khoa xuất thân từ những gia đình có hoàn cảnh khó khăn, phải sớm bươn chải mưu sinh, nhưng thành công vẫn đến với họ một cách xứng đáng. Rồi đến với miền Trung Tổ Quốc, nơi luôn chịu sự ảnh hưởng mạnh mẽ của thiên tai, bão lụt và hạn hán… thật hiếm có gia đình nào cho con ăn học đàng hoàng, nhưng lạ thay đây chính là nơi ươm mầm tài năng của đất nước. Điều kiện tự nhiên đã không làm nhục chí của họ mà tạo động lực cho họ sống có ích cho cá nhân, gia đình, quê hương và Tổ Quốc. Và ngay cả trong các cuộc thi sắc đẹp lớn nhất nhì thế giới như Miss Universe năm 2009 vừa rồi, tôi thực sự rất bất ngờ với một cô hoa hậu lọt vào Top 5 đêm chung kết với phần thi ứng xử trước câu hỏi của ban giám khảo “Bạn có tự tin vào nhan sắc của mình?”, cô ấy trả lời: “Vâng, tôi có đủ tự tin với nhan sắc của mình, tôi cũng có một thân hình đẹp, nhưng để có được một vẻ ngoài như ngày hôm nay, các bạn không biết tôi đã tập luyện vất vả và cực khổ đến mức nào đâu” (Trích câu trả lời của Miss Austraylia 2009). Với câu trả lời ấy, đã giúp Miss Autraylia dành ngôi Á Hậu 3 chung cuộc. Xét cho cùng, câu trả lời đã làm thay đổi quan niệm của tôi về vẻ đẹp của các hoa hậu, họ cũng phải nổ lực vượt qua mọi khó khăn, thừ thách để đạt được vẻ đẹp như vậy.

Ai đã từng nói: “Sống là nỗ lực, là chiến đấu” và trong trận chiến đó sẽ không có người thắng, kẻ bại, mà chỉ có kẻ mạnh, người yếu. Cũng chính với đề văn này, tôi đã nhìn lại chính mình, để biết chấp nhận những khó khăn, thử thách trước những mảnh đất khô cằn của cuộc đời, giữa cái nắng gắt khô cằn của ngoại cảnh, để trờ thành một điểm chấm phá trên một bức tranh hoang mạc khắc nghiệt. Đó là một phép màu, một điều kì diệu của cuộc sống, đồng thời là một bài học giản dị và quý báo mà tạo hóa đã ban tặng cho chúng ta. Và các bạn hãy hứa với tôi rằng, đừng dừng lại, hãy tiến lên! Và sẽ đến một lúc nào đó bạn sẽ là một chùm hoa tuyệt đẹp. Nhiều chùm hoa tuyệt đẹp sẽ mang lại cho nước ta một nguyên khí mới – nguyên khí của sức trẻ và nghị lực phi thường, bạn nhé!

Sách giải st

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây