Trước ngày mẹ em sinh, cả hai gia đình bên nội và bên ngoại đều xôn xao vì khi siêu âm bác sĩ bảo mẹ em sẽ sinh đôi: một trai, một gái. Ai cũng cảm thấy lo lắng vì mẹ đã lớn tuổi rồi, sinh hai em bé một lúc là điều không phải dễ. Và sau đó là đến tiết mục bàn luận đặt tên em bé là gì? Đặt thế nào để hai tên đi liền nhau có ý nghĩa và cả trai và gái đều phù hợp. Đêm trước ngày mẹ em sinh, ông ngoại thức trắng và đã nghĩ ra được cái tên thật tuyệt vời và đầy ý nghĩa: Diệu Kì: em gái sẽ là Huyền Diệu và em trai là Tân Kì.
Và bây giờ chúng đang nằm trước mặt em đây, chúng mới đáng yêu làm sao, khuôn mặt như một nụ hoa, hai bàn tay nhỏ xíu, cái miệng bé tí chúm chím, nhìn chúng thật bé bỏng, yếu ớt, em có cảm giác mình thật mạnh mẽ khi ở bên hai đứa em của mình. Những lần trước tan học em còn muốn ở lại trường chơi đùa với bạn, nhưng bây giờ em chỉ muốn về nhà ngay với hai em, ngồi ngắm nhìn chúng thật là thích, cái miệng chóp chép, cái đầu luôn ngọ nguậy, em xin mãi mẹ mới cho em bế một chút xíu. Cái đầu nép vào người em như tìm sự che chở bảo vệ. Ở người em tỏa ra một mùi thơm dìu dịu, mẹ bảo đó là mùi thơm sữa. Tân Kì hay khóc nhè và vòi vĩnh nhiều hơn Huyền Diệu, em phải đưa nôi liên tục em mới ngừng khóc. Mỗi khi đang học bài, nghe tiếng ọ ọe của hai bé là em chạy ngay lại xem em đang như thế nào? Chắc lại là đái dầm rồi, em lấy tã, nhè nhẹ thay cho em, sợ làm em đau bởi da của em rất mỏng. Em cũng thôi không chơi đá bóng nữa, sợ làm ồn hai em thức giấc.
Em thích nhất là được nô đùa với em, mỗi khi chúng nhoẻn miệng cười trông mới đáng yêu làm sao. Khuôn mặt ngời sáng, giọng cười trong veo; chồm theo em để với lấy cây lúc lắc ngũ sắc bằng được. Em mong hai em của em thật chóng lớn em sẽ bày cho các em thật nhiều trò chơi, em sẽ dạy cho em học nữa chứ, bởi lẽ:
Làm anh khó lắm
Phải đâu chuyện đùa.
rat hay,rat tuyet voi