Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Nghị luận xã hội: Tình thương là hạnh phúc của con người (Bài 5)

Thứ bảy - 30/08/2014 07:22
Phải chăng thứ gọi là hạnh phúc nhất của mỗi con người là tình thương? Ai cũng cần có 1 tấm lòng đó là tình thương, chia sẻ, lòng tốt là 1 thứ tình cảm đặc biệt nhất của người dành cho con người mà đôi khi cho đi chẳng cần một lý do nào cả. Nhưng nhất thiết tấm lòng ấy phải xuất phát từ tình thương của mỗi con người : ” Tình Thương là hạnh phúc của mỗi con người ” ; chắc hẳn có những khi chúng ta cũng tự hỏi mình rằng tình thương là gì? và hạnh phúc là gì?
Những câu hỏi tương tự như thế sẽ chẳng có ai giải đáp đc cho chúng ta cả mà chính chúng ta sẽ phải tìm ra câu giải đáp cho chính mình. Tình thương xuất phát từ lòng đồng cảm, sự cảm thông, sự chia sẻ của chính chúng ta với ai đó đang cần sự quan tâm,chia sẻ ,giúp đỡ. NHưng cái sự cảm thông , chia sẻ và lòng đồng cảm đó phải xuất phát từ chính cái tâm,từ chính tấm lòng chân thật. Vì khi chúng ta bỏ qua cái ích kỷ , bỏ qua cái tôi và rộng lòng hơn 1 chút chúng ta sẵn sàng chia sẻ với ai đó đang cảm thấy buồn và sẵn sàng giúp đỡ một ai đó mà không nghĩ tới chữ lợi danh, không nghĩ tới cái lợi cho riêng mình thì đó với là 1 tình thương thật sự. Khi chúng ta sẵn sàng trao một tấm lòng chân thật và sẵn lòng chia sẻ, giúp đỡ người khác thì tôi tin chắc rằngbanj sẽ rất hạnh phúc, người mà đc bạn chia sẻ, giúp đỡ cũng cảm nhận đc niềm hạnh phúc đó. hạnh phúc ở đây không  có nghĩa là giúp dỡ người khác và mình có lợi. Hạnh phúc hoàn toàn không phải như thế. mà hạnh phúc ở đây là người giúp và người được giúp đều cảm nhận được niềm vui, cảm nhận được 1 cái gì đó thích thú và nhẹ lòng đi rất nhiều thì đó mới chính là hạnh phúc.
 
Chắc hẳn mỗi chúng ta ai cũng biết đến lời bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn : ” Sống trên đời sống cần có 1 tấm lòng để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi…….”
 
Đúng vậy hạnh phúc nhất là khi chúng ta có 1 tấm lòng và nhất thiết tấm lòng ấy phải để gió cuốn đi thì nó mới trở nên có ý nghĩa. Khi chúng ta trong lòng cảm thấy vui vẻ, nhẹ nhõm, mãn nguyện với những gì chúng ta đã trao đi mà không cần nhận lại bất cứ cái gì. Hay chúng ta đc ai đó trao cho mình 1 tình thương thật sự thì đó chính là hạnh phúc lớn nhất của mỗi con người.
 
Mẹ đi chợ bao giờ cũng mua rau quả, thịt cá đắt hơn người ta một vài đồng. Chẳng phải vì mẹ giàu có gì cả. Chỉ vì ” Người ta dậy sớm thức khuya, ngày kiếm được vài chục ngàn, gặp người khách dễ dãi, người ta thấy vui vẻ hơn trong cả 1 ngày cực nhọc, mấy ngàn mà mua được 1 niềm vui của người ta, cũng chẳng đắt đỏ gì “.
 
Nội cứ đến dịp cuối năm là lại dọn đồ đạc, những đồ đạc lâu không dùng,từ cái xe đạp 3 bánh cũ của đứa cháu, cái giường cũ, cái bàn long chân, nội lau chùi cẩn thận rồi đem xếp ở ngời hàng hiên….Chỉ nửa buổi chiều là thế nào cũng có người qua. Có người mẹ trẻ xin cho đứa con trai đầu lòng chiếc xe đạp cũ, một ông bố xin cho con cái bàn nhỏ về đóng lại cho con gái ngồi học. Sư bác đến xin cái giường về kê thêm cho mấy đứa trẻ mồ côi nà chùa mới nhận về nuôi. Những thứ đồ cũ nội chỉ lau chùi chứ không sửa chữa ” để người ta thấy đúng là đồ cũ, người ta nhận mà không ngại vì phải mang ơn mình “. Có người bảo nội không tiết kiệm những thứ đồ cũ chỉ sửa lại một chút là có dùng được sao không giữ lại phòng khi dùng đến . Nội bảo, những thứ đồ đạc còn dùng được mà không được dùng với mới là đáng tiếc. và cứ như thế tấm lòng của nội mà ngày càng được truyền đi khắp nơi, từ người này đến người khác.
 
Còn ông nội- trước khi chưa về hưu ông làm bên quân y, lúc nào cũng hết lòng vì người bệnh và ông bảo : ” Lương y như từ mẫu, quan tâm đến người khác mình chẳng mất mát gì, cái chính là đem lại niềm vui, sự gần gũi cho họ”.
 
Mùa đông! tôi không thích mùa đông 1 chút nào,bầu trời u ám, ấy thế mà đứa nhỏ bạn thân của tôi nó lại thíckhmùa đông đến thế cơ chứ ! Nhỏ nói mùa đông của nhỏ là nụ cười hiền từ đầy tình thương vào mỗi sáng của ông:” thức rồi hả cháu, có rét lắm không? “. Mùa đông của nhỏ là cái kéo chăn nhẹ nhàng mỗi tối khi nhỏ ngủ say là chiếc khăn dúi vào cặp mỗi sáng là bàn tay ấm áp của mẹ. Mùa đông của nhỏ là lời nhắc ân cần của bố : ” trời rét lắm đấy con mặc áo ấm vào đi”. Mùa đông của nhỏ là chiếc lưỡi hồng xinh xắn của Milu, là cái dúi đầu của Mun, mùa đông của nhỏ là sự ấm áp của tình thương, là sự tỏa nắng của tình người.
 
Thế đấy xung quanh nó toàn là người tốt. Nó hiểu ra rằng giúp đỡ người khác không hẳn là việc to tác cả, mà đôi khi nó chỉ là những việc bình thường, thậm chí là rất nhỏ bé. Chẳng thế mà nhiều doanh nghiêp, cá nhân lẫn tổ chức luôn ủng hộ người nghèo, những người khó khăn với việc làm rất thiết thực như : xây nhà tình nghĩa, thăm hỏi động viên những bà mẹ Việt nam anh hùng……”
 
Chẳng lẽ mình lại không thể làm gì giúp đỡ người khác sao?” Tôi tự hỏi mình…… Thôi thì ” lá lành đùm lá rách”, ” Tương thân tương ái “. Tôi cũng mua bút ủng hộ những người nhiễm chất độc màu da cam. Thêm vào đó là sách vở, truyện báo, quần áo, cho những bạn nghèo ở 1 nơi nào đó đang cần đến sự giúp đỡ này. Chắc rằng  với  một ai đó lại là 1 niềm vui, niềm hạnh phúc khi nhận được chúng?  Không chỉ thế tôi còn vận động mọi người cùng tham gia khuyên góp tuy nhỏ bé nhưng cũng phần nào đó cũng giúp đỡ đc người khác. Vì cũng là người VIệt Nam, máu đỏ da vàng. và mọi người cũng ủng hộ tôi rất nhiệt tình. Quả ai cũng có 1 tấm lòng, 1 tình thương.
 
Cuối tuần trước tôi về quê bằng xe buýt. Trên xe tôi gặp cảnh tượng 1 cụ già đang cố gắng bám vịn vào thanh sắt bên cạnh đó là những bạn học sinh. Trong đó có 1 anh sinh viên năm thứ nhất nổi tiếng là học giỏi, tốt bụng. Thế mà ……. Tôi đã nghiệm ra 1 điều rằng : Không hẳn trên đời này ai cũng là người tốt, mà cũng chẳng phải ai cũng là người xấu. Giá như tôi là bạn đó, tôi sẽ lịch sự đứng lên và mời cụ bà ngồi xuống ghế nhưng tiếc thay tôi cũng như cụ………. đều phải đứng.
 
Và gần đây tôi cũng mới quen 1 cậu bạn học giỏi, luôn giúp đỡ người khác. Vừa quen được có vài tháng mà cậu bạn cứ hỏi vay tiền hết lần này đến lần khác nhưng đều trở thành” viện trợ không hoàn trả lại “. Giờ tôi lại thấy: không hẳn giúp đỡ người khác là người tốt, cũng không hẳn không giúp đỡ người khác là người xấu.
 
Cuộc sống cứ diễn ra như thế! đã làm tôi nhận ra rằng mình cần phải có tình thương, lòng bao dung, giúp đỡ người khác nhưng cần phải biết cách yêu thương, giúp đỡ đúng lúc, đúng nơi, đúng chỗ, chứ không được quá thương người để rồi người khác lợi dụng lòng tốt của mình. Cuộc sống cứ diễn ra như thế làm tôi biết thêm nhiều điều hay trong cuộc sống hơn. Tôi đã biết được rằng tình thương và hạnh phúc luôn song hành với nhau. Nếu cho ai đó 1 tình thương đúng người, đúng lúc thì chúng ta sẽ cảm nhận được hạnh phúc không chỉ của riêng ta mà còn cảm nhận được hạnh phúc từ chính đối phương. Bạn hãy tin rằng trao đi yêu thương đó chúng ta sẽ được đáp lại 1 hạnh phúc thật sự. Tôi vẫn tin rằng giúp đỡ ai đó và rồi khi mình gặp khó khăn, cho dù không phải người mình đã giúp nhưng sẽ có 1 ai dó giúp lại mình. Tôi đã tin và đã lưu vào chính trái tim mình 1 tin nhắn ” cảm ơn 1 sớm mai thức dậy, cho ta 1 ngày nữa để yêu thương…….”. Hình như trái tim đang mỉm cười, Yêu thương……..
 
Để thế giới này tiếp tục đi về phía trước đừng để trái tim ngủ yên. Hãy đưa trái tim mình lên bạn sẽ thấy ngọn lửa đang không ngừng sưởi ấm bạn và những người xung quanh……… Hãy để trái tim mình luôn ấm áp bởi tình người………….Tình thương là hạnh phúc cảu mỗi con người. Hãy sưởi ấm trái tim mọi người xung quanh bằng củ chỉ cao đẹp. Cho đi mà không cần nhận lại. Đó với là xuất phát từ chính cái tâm,từ tấm lòng chân thật, từ chính trong trái tim chúng ta

Sách giải st

  Ý kiến bạn đọc

DANH MỤC

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây