Ta đã đứng trước nhà tên Mtao Mxây nhưng hắn vẫn chần chừ không chịu xuống, lại còn mỉa mai đang “ôm vợ hai chúng ta”. Sau một lúc, hắn cũng chịu bước ra ngoài với điều kiện ta sẽ không đâm lén khi hắn đang đi xuống cầu thang. Đã được bảo vệ kỹ càng bởi khiên tròn, khố sọc gấp bỏ múi và áo dày nút, ấy mà hắn vẫn còn lo sợ, mỗi bước càng do dự hơn. Ta bảo hắn múa trước. Trông bộ dạng thật tức cười, lạch xạch như trái mướp khô. Đến lượt , ta múa, chạy vun vút từ Đông sang Tây. Hắn cố rượt chém ta nhưng lại trúng cái chão cột trâu. Tên Mtao Mxây bảo Hơ Nhị vợ ta ném cho miếng trầu nhằm đảo được thế trận. Vậy nhưng ta lại bắt được và lập tức sức mạnh tăng ngùn ngụt,. Ta rượt chém hắn như vũ bão mà mãi vẫn không trúng. Mệt quá, ta ngủ mộng thấy Ông trời và được mách bảo lấy chày mòn ném vào vành tai.Tỉnh dậy, ta làm theo và khiên hắn vỡ tan tành.Biết trước số phận, hắn ra sức van xin nài nỉ. Mặc, ta cắt đầu hắn đem bêu ngoài đường.
Sau đó, ta gõ cửa một nhà dân làng của Mtao Mxây mà bảo rằng: “Ơ nghìn chim sẻ, ơ vạn chim ngói ! Ơ tất cả tôi tớ bằng này ! Các ngươi có đi với ta không ?”.Dân làng đồng loạt trả lời ai cũng muốn đi theo, đồng lòng đoàn kết cần một người lãnh đạo mới, một vị tù trưởng mới. Ta gõ vào ngạch, đập vào phên tất cả các nhà trong làng, câu trả lời vẫn không thay đổi. Sau khi bọn tôi tớ, dân làng đông đặc như bầy thiêu thân của Mtao Mxây theo chân về bản , ta ra lệnh cho các kẻ hầu người hạ trong làng trù phú bày rượu giết trâu để cúng tổ tiên ,lễ tiệc ăn mừng chiến thắng. Ta bảo bầy tôi tớ đánh lên những chiếc chiêng có âm vàng âm bạc, đánh cho tất cả mọi vật đều im phăng phắc để nghe tiếng oai hùng của bản làng ta. Tiệc tùng rộn ràng, cả gian nhà ta đông nghẹt khách, tôi tớ chật ních, các tù trưởng phương xa cũng đến chung vui. Ta nằm trên võng, tóc thả, được hứng bởi cái nong hoa. Thịt các loại trâu bò dê nhiều vô kể. Ta ăn không biết no, uống không biết say đến nỗi cả một vùng nhão ra như nước. Lươn, giun, rắn hổ, rắn mai đều chui lên sửơi nắng, ếch nhái, kì nhông kêu inh ỏi suốt ngày đêm. Vì giờ đây, bản làng ta giàu khôn tả. Tiệc tùng linh đình, ăn uống đông vui kéo dài cả mùa khô.
Các ngươi thấy đấy, qua chiến thắng Mtao Mxây , danh ta vang đến thần, tiếng lừng khắp núi. Quấn chéo một tấm mền chiến qua ngực, mình khoác áo chiến, tai đeo nụ và bên mình nghênh nganh đủ giáo gương: Ta, là Đăm Săn, một trang tù trưởng mới giàu và tràn đầy sinh lực, tiếng tăm lừng lẫy. Dần dần, ta đã mở mang được lãnh thổ, giúp dân làng ta ngày càng sung túc và ấm no. Đó chẳng phải là điều mà một tù trưởng như ta nên làm hay sao