Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Hãy viết thư cho một vận động viên hoặc một nhân vật thể thao mà em ngưỡng mộ để nói Thế vận hội (Olympic Games) có ý nghĩa gì đối với mình (Bài 2)

Thứ ba - 23/06/2020 09:42
Cô louise sauvage thân mến!
Đã một năm rồi kể từ ngày mà cháu được biết mình có tật ở cả 2 chân....cái tật ấy làm cháu nhói đau mỗi khi tiết trời khác thường....nhưng cô ơi, có lẽ đối với 1 cô bé có niềm đam mê mãnh liệt với thể thao và yêu thể thao chư cháu thì việc có tật ở chân là không nên có....360 ngày vừa qua cháu luôn sống trong buồn chán, cháu sợ vì cái tật đáng ghét ấy cháu sẽ phải tứ bỏ giấc mơ thể thao của mình. tình cờ một hômđang cập nhật facebook, cháu thấy một người bạn đã chia sẻ một đường link nói về tiểu sử, cuộc đời,thành tích và co kèm theo video nói về một nỡ vận động viên “ đặc biệt “ nổi tiếng.....và thưa cô louise, nứ vận động viên đó chính là cô đấy ạ!
 
Đọc tiểu sử, cuộc đời và những thành tích của cô, cháu cảm thấy thật đáng nể-ngạc nhiên-bàng hoàng-xúc động và cảm thấy xấu hổ. Cô đã đạt được rất nhiều huy chương vàng, huy chương bạc và những danh hiệu cao quý trong nhiều kì ti đấu...đặc biệt là tại olympic atlanta nưm 1996, hay tại sydney olympic game 2000....và còn chưa kể cô đã từng đạt danh hiệu “ ngôi sao nghiệp dư của những đường đua xanh” từ khi còn rất nhỏ tuổi...tất cả những thành tích của cô đều vang xa đến mọi người, khiến mọi người ai cũng mến phục và kính nể. Nhưng cháu cung không khỏi ngạc nhiên, bàng hoang, xúc động khi khám phá ra được là tại sao người ta lại nói cô là “ Nữ vận động viên đặc biệt nổi tiếng” và khi khi cháu hiểu ra hai từ “ đặc biệt” âý mang ý nghĩa gì thì cũng là lúc cháu thay đổi những suy nghĩ và thay đổi chính con người của mình. Thì ra “ đặc biệt “ vì số phận đã gắn liền cô với chiếc xe lăn khi cô còn rất trẻ tuổi. thế nhưng cô đã không gục ngã, kông đầu hàng số phận mà cô đã cùng chiếc xe lăn ấy, cùng can đảm để vượt qua số phận, để tạo nên những thành công như ngày hôm nay. Càng biết về cô bao nhiêu, cháu càng thấy xấu hổ ngần ấy. trong khi cô luôn dũng cảm đối mặt với khó hăn, luôn không ngừng nỗ nực và cố gắng thí cháu lại lá một cô bé yếu đuối, nhút nhát, mới gặp chút khó khăn đã chán nản, mới thấy vật cản nhỏ đã vội từ bỏ ước mơ. Vì vậy, nhờ cô cháu đã đánh thức dậy những niềm tin, nghị lực mà cháu đã bỏ quên suốt một năm qua, cháu đã kịp thời thay đổi chính mình. 
 
Còn cô thì sao? có bao giờ cô đã trải qua những cảm giác như cháu? cô đã giup cháu thoát khỏi cảm giác ây, con cô thì sao? nếu cô đã từng trải qua cảm giác ấy thì điều gì đã giúp cô vượt qua như cô đã giúp cháu? 
 
Cháu không biết bức thư này có đến được với cô louise không, và nếu có đến được với cô thì có lẽ vì sự khác biệt ngôn ngữ thì cô cũng không hiểu những gì cháu viết, vì vậy mà những câu hỏi của cháu có lẽ sẽ không có câu trả lời. Thế nhưng trong tâm trí của cháu, rất nhiều những câu trả lời đã tự ùa về-những câu trả lơi xuất phát tứ chính niềm đam mê và yêu thể thao của cháu, có lẽ, cũng chính những câu tự trả lời đã tiếp thêm nghị lực cho cháu!
 
cô louise à! những thành công của cô ngày hôm nay đều xuất phát từ rất nhiều yếu tố khác nhau như: gia đình, bản thân, xã hội....nhưng cái chính của nhưng thành công đó vừa ở nghị lực phi thường của cô và cũng là nhờ bàn đạp đã giúp cô tỏa sáng. Và bàn đạp đó chính là “ Thế vận hội olympic”. được tổ chức với ý nghĩa: hi vọng một thế giới hòa bình không phân biệt đối xử và sự bình đẳng, doàn kết giữa các châu lục....nhờ đó mà thế vận hội đã được duy trì, phát triển không ngừng. có theẻ nói thế vận hội như ánh sáng soi đường cho những con người gặp nhiều khiếm khuyết về thể chất như cô và cháu, vì thế vận hội hiện đại đã tạo ra những nội dung thi ddấu dành cho người khuyết tật. Nhờ đó mà những người khuyết tật không còn tự ti, mặc cảm với mọi người xung quanh nữa, mà thay vào đó là niềm tin, nghị lực để mơ ước, để tin rằng “ người khuyết tật thì vẫn tham gia các nội dung thể thao được giống những người bình thường”. Vì thế, những người khiếm khuyết giống cô và cháu vẫn tin vào những điều kì dieẹu trong cuộc giống để mà phấn đấu, để mà bước đi trên con đường mơ ước còn bỏ dở dang....Minh chứng là tất cả những thành công của cô ngay thực tại đây. Chẳng phải nhờ nghị lực phi thường để đạt được giải cao trong các kì thế vận hội mà cô được bạn bè trên thế giới biết đến, yêu mến, nể phục đo sao? Chẳng phai nhờ thế vận hội đã giúp cô đem lại những vinh quang, tự hào cho bản thân, gia đình và đất nước australia xinh đẹp đó sao?. Có thể thế vận hội còn mang rất nhiều những lợi ích, ý nghía cho nhiều người nữa, nhưng ngay bây giớ, cháu biết rằng, thế vận hội đã làm nên tên tuổi của nữ vận động viên khuyết tật louise sauvage và đã giúp cháu trở lại với ước mơ đã bị quên lãng của mình.
 
Cuối thư cháu muốn hỏi cô louise: Cô louise có nhớ trong kì thê vận hội sydney olympic game 2000, cô louise đã nói một câu gì không?, câu nói ấy cháu đã khắc sâu trong tâm trí của mình, đó là: “đây đúng là một thử thách, tôi cảm nhận được tiếng gió chạm vào lời những cổ động viên, hơi thở của đám đông, họ đã động viên, cổ vũ để tôi tiến đến chiếc huy hương vàng”. Và cô ơi, ngay lúc này đây, cháu đã cảm nhận được tiếng những giấc mơ, khát khao đang gọi, đang thúc giục cháu cố gắng, nỗ lực. Và cháu mong ngọn lửa đuốc olympic sẽ mãi rực cháy, mãi sưởi ấm cho mọi người để thắp sáng những ước mơ và gắn kết bạn bè năm châu lục.
 
Cháu cảm ơn cô rất nhiều! Cám ơn cô vì tất cả.

Sách giải st

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây