Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Hãy viết một bức thư kể về thế giới em muốn lớn lên (Bài 2)

Thứ hai - 15/12/2014 13:15
Bài tham khảo cuộc thi viết thư Quốc tế UPU lần thứ 44.
Trái Đất, ngày 16 tháng 12 năm 2014

Thư gửi Bồ Câu!

Hôm nay trên truyền hình có phát đi một tin tức chấn động rằng: “Phiến quân IS đã hành quyết con tin như thời trung cổ”, một sự hành quyết vô cùng man rợ và độc ác. Vì vậy mình lập tức biên thư gửi gấp cho Bồ Câu đây.

Bồ Câu ơi! Thế giới hiện tại vẫn còn chiến tranh, khủng bố, giết chóc đẫm máu. Một hiểm hoạ ảnh hưởng đến toàn nhân loại chúng ta và có nguy cơ châm ngòi một cuộc chiến tranh thế giới lần thứ 3. Đẩy con người vào chỗ khốn cùng của sự tang thương, mất mát. Hai cuộc chiến trước đã huỷ hoại thế giới tàn khốc đến mức nào? Hơn 70 triệu người chết, hơn 110 triệu người bị thương, thành phố, làng mạc, đường sá, công trình bị phá huỷ nghiêm trọng. Người chết thì xương phơi đồng, núi – người sống thì tàn tật, đau ốm suốt đời. Các thế hệ con cháu cũng mang trong mình những di chứng của chất độc hoá học, chất phóng xạ, … Biết bao nhiêu của cải vật chất, động thực vật cũng bị huỷ hoại theo. Dẫn đến thiên tai, dịch hoạ, đói kém,… cướp đi không biết bao nhiêu triệu người nữa?

Bồ câu ơi! Xương máu, mồ hôi và nước mắt đã đổ xuống trái đất này quá nhiều rồi, vậy mà loài người vẫn chưa tỉnh ngộ. Giờ đây, hoà bình lập lại chưa được bao lâu, thì đâu đó trên hành tinh này ngọn lửa chiến tranh vẫn còn âm ỉ cháy. Giao tranh ở Ukraina, xung đột Israel - Palestine, phiến quân IS ở Iraq và Syria, … Hằng ngày, hằng giờ bom rơi, đạn nổ, … vẫn ung dung lấy đi sinh mạng của con người, trong đó có rất nhiều người già, phụ nữ và trẻ em như chúng ta đấy Bồ Câu ạ!

Giải pháp nào? Lối thoát nào? Cho nhân loại đây. Bồ Câu có biết không? Các nhà khoa học không ngừng tìm kiếm hành tinh mới, nhưng với bản chất con người như hiện nay thì cũng chỉ đem đến chết chóc cho hành tinh đó mà thôi. Con người đã đầu tư quá nhiều vào việc phát triển vũ khí, đạn dược. Tại sao không ngưng ngay việc này lại để tập trung phát triển y tế, kinh tế, giáo dục?

- Với những bệnh nan y như: Ung thư, HIV/AIDS, tai biến, thần kinh, các bệnh dịch … chưa có thuốc đặc trị. Thay vì chạy đua vũ trang hãy chạy đua tìm ra phương thuốc mới.

- Mỗi năm trên trái đất hứng chịu biết bao nhiêu thiên tai, bão lũ, … sao không dồn sức tìm ra giải pháp ứng phó phù hợp để hạn chế thiệt hại?

- Thế giới ngày càng văn minh nhưng đạo đức con người lại càng xuống thấp? Vậy sao không quan tâm đầu tư phát triển giáo dục hơn nữa?

Những điều tốt đẹp, ý nghĩa không làm, lại đi bành trướng, cướp bóc, tàn sát lẫn nhau. Không gì có thể đẩy con người vào chỗ tuyệt chủng, ngoại trừ chính con người.

Bồ Câu thân mến! Mình mong muốn rằng sau này khi mình lớn lên bóng ma chiến tranh sẽ không còn hiện diện trên thế giới này nữa. Con người sống hoà đồng, thương yêu, giúp đỡ lẫn nhau không phân biệt màu da hay địa vị xã hội, cùng nhau bảo vệ thiên nhiên, bảo vệ cuộc sống bình yên trên mọi đất nước. Bởi suy cho cùng, mỗi chúng ta đều sống có giới hạn, mỗi ngày trôi qua thì giới hạn đó càng gần. Hãy sống để xây dựng, đừng sống để phá hoại. Bồ Câu có đồng ý với mình không?

Khi nhận được thư, mong Bồ Câu và bạn bè khắp năm châu, cố gắng tìm ra giải pháp hữu hiệu, cho vấn đề sống còn của hành tinh này. Và cũng là để cho ước muốn của mình thành sự thật. Bồ Câu nhé!

Mến chúc Bồ Câu nhiều sức khoẻ!

Bạn thân của Bồ Câu!
 

Kỳ Nam

Bản quyền thuộc về Sách Thư Viện. Ghi nguồn sachthuvien.com khi đăng lại bài viết này.

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây