Trong thi ca Việt Nam, đã có nhiều sáng tạo trong việc đặt tiêu đề cho những bài thơ viết về mùa xuân: Mùa xuân chín (Hàn Mặc Tử), Mùa xuân xanh (Nguyễn Bính), Xuân ý, Xuân lòng (Tố Hữu)... Thanh Hải cũng góp phần mình bằng một nhan đề rất gợi: “Mùa xuân nho nhỏ”.
Trong cụm từ ấy, nhà thơ đã sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ. “Mùa xuân” được nhắc đến trong nhan đề này không chỉ là thời gian khởi đầu cho một năm; “Mùa xuân nho nhỏ” không chỉ là thời điểm mùa xuân năm 1980 với những hình ảnh đẹp đẽ, trẻ trung đầy sức sống nhà thơ cảm nhận được khi nhìn ra dòng Hương giang của xứ Huế mộng và thơ. “Mùa xuân nho nhỏ” còn là những đóng góp, những hiến dâng nhỏ bé, mộc mạc của Thanh Hải vào mùa sự nghiệp chung của đất nước. Từ láy "nho nhỏ" trong cụm từ "Mùa xuân nho nhỏ" gợi hình ảnh của những chồi non lộc biếc xinh xắn đầy thi vị. Và như thế, sự hiến dâng cuộc đời của nhà thơ cho cuộc đời chung trở nên thiêng liêng và ý nghĩa biết chừng nào.