Cái tĩnh lặng của mùa thu khiến lòng người xúc động. Mùa ấy không rạo rực, tấp nập, nhộn nhịp như mùa xuân, mùa hạ cũng không lạnh lẽo, se sát như mùa đông.
Nó chậm rãi bước từng bước thong thả trên cánh đồng lúa non còn thơm mùi sữa. Nếu ai đã từng nghe bài hát “Nhớ mùa thu Hà Nội” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn thì chắc hẳn sẽ nhớ mãi về một mùa thu với cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, cây cối không xanh tốt nhưng vẫn tiếp tục cuộc sống của mình trong không gian tĩnh lặng và tiết trời mát mẻ, thanh bình...