Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Tả mẹ của em

Thứ ba - 19/11/2019 03:12
Trong gia đình, ai cũng có người thân đê mà nhớ mỗi khi đi xa để mà ôm ấp, rủ rỉ mỗi khi ở gần. Nhưng với em người gần gũi và thân thiết vẫn là mẹ.
Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi rồi nhưng gương mặt của mẹ vẫn giữ được nét trẻ trung. Mẹ có dáng người dong dong cao và thanh tú. Mái tóc của mẹ không dày lắm nhưng đen và mượt mà đặc biệt là khá dày, lúc nào cũng thơm mùi bồ kết và nước xả. Vì thế, cả nhà đều gọi mẹ là “người mẫu tóc”. Em rất thích dựa đầu vào mái tóc ấy để cảm nhận hương thơm dịu nhẹ và cảm giác lành lạnh, ngùn ngùn. Khi làm việc, mẹ thường buộc tóc gọn sau gáy để lộ khuôn mặt dịu dàng, dễ thương. Em thích nhất hàng lông mày cánh cung ôm gọn đôi mắt đen láy, to tròn của mẹ. Đôi mắt ấy rất nhạy cảm, chỉ cần nhìn vào nó, ta có thể đoán hết được tâm trạng của mẹ. Khi mẹ buồn, vầng trán nhíu lại hiện rõ những nếp nhăn, đôi mắt trĩu nặng. Khi mẹ vui, đôi mắt sáng long lanh như vầng thái dương. Nước da trắng hồng thời con gái nay đã sạm lại, nó in dấu sự vất vả trong cuộc đời mẹ. Nhưng không vì vậy mà làm mất đi vẻ tươi trẻ của mẹ bởi bù lại mẹ có cái miệng rất duyên và hay cười. Mẹ ăn nói không khéo lắm nhưng với chất giọng nhẹ nhàng và trầm ấm, mẹ luôn thu hút được sự chú ý của mọi người. Đối với em, điểm đáng yêu nhất là đôi bàn tay gầy gầy xương xương với những vết chai sần, thô ráp. Bàn tay ấy đã chăm chút cho cả gia đinh, đà vuốt ve, an ủi mỗi khi chúng em buồn.

Hằng ngày mẹ dậy sớm để lo bữa sáng cho cả nhà. Mẹ làm việc luôn chân luôn tay từ sáng sớm đến tối khuya, từ việc đồng áng, cơm nước, giặt giũ, chăm sóc con cái, việc nào mẹ cùng lo liệu chu toàn. Tối nào mẹ cũng tranh thu kiểm tra bài và kèm cặp chúng em học. Bận rộn công việc là thế nhưng chưa nao giờ em thấy mẹ than thở một lời. Mẹ em hết mực dịu dàng nhưng cũng rất nghiêm khắc. Hình phạt mẹ dành cho chúng em mỗi khi mắc lỗi không phải là những trận đòn roi mà mẹ chỉ dịu dàng khuyên nhủ nhưng khuôn mặt mẹ rất buồn và nụ cười cũng biến mất. Mẹ lo lắng cho chúng em mọi bề, nhất là khi ốm đau, mẹ quên ăn quên ngủ, lúc nào cũng ở bên dỗ dành, chăm chút từng li từng tí. Những lúc ấy nhìn đôi mắt thâm quầng em thấy thương mẹ biết bao. Không chỉ đối với những người trong gia đình mà đối với bạn bè, hàng xóm xung quanh, nhà ai có việc gì mẹ đều giúp đỡ nhiệt tình, chu đáo. Bởi tấm lòng thông cảm và sẻ chia, mẹ chẳng xích mích với ai bao giờ.

Mẹ của em là vậy đấy - một người phụ nữ đảm đang nhân hậu. Lúc nào em cũng chỉ muốn nói với mẹ “con yêu mẹ nhất trên đời”. Em sẽ luôn cố gắng học tập tốt để đáp lại tình yêu thương của mẹ.

Bản quyền thuộc về Sách Thư Viện. Ghi nguồn sachthuvien.com khi đăng lại bài viết này.

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây