Tả lại cây phượng vĩ trường em
Thư Viện Sách
2018-09-26T04:49:20-04:00
2018-09-26T04:49:20-04:00
https://sachthuvien.com/van-hoc/ta-lai-cay-phuong-vi-truong-em-10638.html
/themes/whitebook/images/no_image.gif
Sách thư viện
https://sachthuvien.com/uploads/sach-thu-vien-logo.png
Thứ tư - 26/09/2018 04:49
- Thảo Linh, lại đây chị cho cái này đẹp lắm!
- Cái gì hả chị?
- Những con bướm ép!
- Ồ, đẹp quá! Chị ép bằng hoa gì đấy?
- Đố em biết?
Cầm những con bướm ép màu huyết dụ đã khô cứng , đẹp như những con bướm trong tranh vẽ . Lật qua, lật lại, bỗng em reo lên:
- A, em biết rồi! Chị ép bằng những cánh cánh phượng này ở đâu không? Ngay sân trường em đấy. Hôm đi đón em, chị đến ngay gốc phượng ngồi chờ. Thấy cánh phượng rơi, sực nhớ đến cách đây tám năm, trước lúc từ biệt mái trường, lớp chị trồng cây phượng này để kỉ niệm một thời đã học ở đây. Nhặt những cánh phượng rơi mà lòng chị bồi hồi xao xuyến … Mới đó mà đã tám năm rồi!
Thực tình, lâu nay em cũng không để ý đến cây phượng lắm. Giờ đây, biết được lai lịch của nó, biết được tình cảm sâu đậm của các anh chị lớp trước gửi lại ở sân trường này, em cảm thấy như mình có lỗi. Sao mình lại thờ ơ thế nhỉ?
Sáng nay đến lớp sớm hơn mọi ngày, bỏ cặp cẩn thận vào hộc bàn, em lững thững bước ra sân, hướng về nơi gốc phượng. Vẫn như ngày nào, phượng vẫn đùa vui với gió mát hương trời, vẫn thỉnh thoảng buông rơi những cánh phượng sắp tàn chao liệng trong làn gió. Phượng vẫn thế đấy: gần gũi và thủy chung. Còn em, một cảm giác mới lạ trào dậy trong lòng: " Phượng ơi! Ai đã đặt phượng ở đây, giữa sân trường lộng gió này, để ngày ngày dưới chân phượng tụi nhỏ chúng mình tụ tập về đây nô đùa không chán với những trò chơi tinh nghịch của trẻ nhỏ!".
Giờ đây, em mới có dịp ngắm phượng kĩ hơn. Phượng cũng đang độ tuổi ăn, tuổi lớn như chúng em, trẻ trung và dồi dào sinh lực. Nhìn nước da trắng xám căng đầy nhựa sống và muôn vàn cánh tay vươn dài, tỏa rộng làm mát cả một khoảng sân trường cũng đủ biết phượng đang sung sức màu xanh của lá, màu đỏ của hoa phản chiếu nắng mai vàng. Năm cánh hoa đỏ thắm, mềm mại như một nét hoa văn ôm vòng lấy nhụy. Những hạt sương sớm còn đọng trên đầu nhụy long lanh với ánh nắng mặt trời càng trông càng đẹp. Một vẻ đẹp hồn nhiên như tuổi học trò chúng em. Đang ngẩn ngơ ngắm mãi những chùm phượng đong đưa trong gió sớm, bỗng nghe thấy tiếng Mỹ Uyên gọi:
- Ngắm gì mà chăm chú vậy Thảo Linh?
- Mỹ Uyên đấy à! Lại đây, mình vừa phát hiện ra một điều lí thú lắm! Uyên biết cây phượng này trồng từ bao giờ và những ai đã trồng nó không?Lớp của chị mình trồng đấy. Tám năm rồi. Tối qua, sau khi học bài xong, chị gọi mình lại, tặng cho mình hai con bướm ép thật tuyệt, lấy từ những cánh hoa phượng ở sân trường này và nói cho mình biết "lí lịch xuất thân" của nó.
- Vậy hả?
Thế rồi cả hai, không ai bảo ai, cúi xuống nhặt những cánh phượng đang rơi còn tươi sắc đỏ như muốn nâng niu những tình cảm đậm đà, lưu luyến mà các anh chị lớp trước đã gửi lại trên những cánh phượng hồng thắm này. " Các anh các chị ơi,! Rồi đây, trước lúc tạm biệt mái trường thân yêu này, em và các bạn của em cũng sẽ làm như anh chị, để cho sân trường luôn rợp bóng hoa - hoa học trò"
Bản quyền thuộc về Sách Thư Viện. Ghi nguồn sachthuvien.com khi đăng lại bài viết này.