– Trước lúc đi, bố con bảo tối nay, khoảng sáu, bảy giờ gì đó, bố con về!
– Bây giờ đã quá bảy giờ rồi còn gì!
– Con nóng ruột lắm phải không? Ráng đợi chút nữa, chắc kẹt phà rồi đấy con ạ!
Vừa hỏi mẹ xong, đã nghe thấy tiếng bố gọi em, em chạy ù ra mở cổng, xách hộ gói hành lí vào nhà.
– Mẹ ơi! Bố về rồi!
– Em và hai con đều khỏe chứ?
– Vâng! Hai mẹ con khỏe cả! Riêng bé Thảo Linh hai bữa nay ngủ không yên, chắc là nhớ bố quá!
– Thật vậy hở con?
– Hôm ra đi, anh có hứa mua gì cho nó không?
– Có!
– Hèn chi cứ thấp thỏm chạy ra chạy vào từ lúc ăn cơm tối xong tới giờ.
– Vậy ra con mong chiếc cặp chứ không phải mong bố?
– Cả hai bố ạ! Ngày mai là ngày học đầu tiên bó nhớ không? Bố không về, mẹ đi làm sớm, ai đưa con đến trường. Với lại, con lấy gì đựng sách vở. Cứ dùng túi mủ mãi, hỏng cả sách vở bố ạ!
– Kỉ niệm về những giờ phút đầu có chiếc cặp như một đoạn phim ngắn hiện lên rõ mồn một trong trí não em. Thế là ngày tựu trường của năm học mới, em đã có chiếc cặp sách thay cho túi mủ lâu nay vẫn thường dùng. Ôi! Một chiếc cặp mà em hằng mơ ước, nay đã toại nguyện.
Đó là một chiếc cặp bằng da thuộc, màu nâu sẫm, hình chữ nhật, to bằng quyển sổ ghi điểm của cô giáo. Nó không có quai đeo như của Hằng, của Thúy, của Loan mà có hai quai xách như của người lớn. Mặt cặp không trơn láng như chiếc cặp của bạn Vân ngồi bên cạnh em mà nham nhám như vẩy cá. Trông từ xa, những vẩy cá nổi lên, tạo thành những đường vân đều đặn, đẹp như những nét chạm trổ trang trí trên lưng của những con rồng thờ ở các đền chùa vậy. Ở trước mặt cặp là một dây kéo, vạch một đường xiên xiên từ góc cặp bên ngày sang cạnh đối diện bên kia tạo thành một ngăn bên ngoài mà em thường dùng để đựng tấm áo mưa. Đường dây kéo ấy như tăng thêm vẻ duyên dáng và sự hấp dẫn mới lạ ở bề mặt chiếc cặp. Xung quanh cặp được viền bằng một đường chỉ khâu phù hợp với màu của cặp. Thoạt nhìn, cứ tưởng là một đường kẻ sắc nét dùng để trang trí. Cặp có hai quai xách được giấu phía trong cặp, có thể nâng lên hạ xuống một cách dễ dàng. Ở giữa hai quai cặp là một sợi dây dùng để tách, nối hai mặt cặp lại với nhau. Mỗi lần mở cặp, em chỉ cần cầm núm khóa kéo nhẹ một cái thì một âm thanh lạ tai nghe thinh thích làm sao? Phía trong, có ba ngăn được lót bằng một thứ vải màu xanh lục, mỏng như lụa. Ngăn giữa nhỏ hơn, dùng để hộp bút và chiếc khăn mùi soa. Ngăn bên trái, em để sách giáo khoa, ngăn bên phải dùng để tập và phong bì kiểm tra. Tất cả đều được xếp gọn vào trong các ngăn cặp, rất tiện lợi chẳng bao giờ bị mất mát, hư hỏng nhăn nhúm như trước đây dùng cái túi mủ.
Thật là thú vị! Mở đầu năm học, tất cả đều mới: quần áo mới, sách vở mới, hộp bút chì mới… Và bây giờ cả chiếc cặp sách cũng mới. Nghĩ đến đó, lòng em như dậy lên một niềm vui mới.