Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Em nghĩ gì khi thấy mình đã khôn lớn (Bài 6)

Thứ năm - 24/09/2020 22:46
Từ khi sinh ra đến bây giờ, tôi đã đi qua nhiều cột mốc của đường đời. Và giờ đây, tôi đã bước qua cái tuổi mười ba. Đối với ba mẹ tôi thì cái số mười ba đó vẫn còn quá bé, nhưng đối với tôi thì đó là một bước ngoặt lớn, đánh dấu trên con đường đời rông lớn thênh thang của tôi là: tôi đã lớn.
Tôi tự thấy mình đã lớn bởi vì tôi không còn phải khóc nhè mỗi khi tôi té ngã; không còn đòi mẹ làm "tòa án" mỗi khi chị em cãi nhau; không phải bắt ba mua thứ này thứ kia cho giống với bạn bè... Mà bây giờ, tôi tự biết đứng lên mỗi khi tôi té; chăm sóc em khi mẹ vắng nhà và nhường nhịn, chia sẻ cho nó khi có cái hay cái đẹp; tự cố gắng học hành thật tốt để hơn bạn hơn bè...

Không ai, không thẩm quyền nào chứng minh tôi đã lớn mà tôi tự thấy thế qua chính những hành động, việc làm, suy nghĩ của mình. Thay vì mít ướt và nhõng nhẽo với mẹ mỗi khi sợ ma thì bây giờ tôi đã chín chắn hơn và tự ngủ một mình. Thay vì khi bước vào nhà và nói: "Mẹ ơi, sao nhà mình bừa bộn vậy?" thì bây giờ tôi tự biết lau nhà và dọn dẹp nhà cửa để phụ giúp mẹ. Thay vì ghen tị hay chơi xỏ nhỏ bạn cùng lớp khi nó có đồ đẹp hơn mình thì bây giờ tôi lại giúp đỡ bạn bè nhiều hơn và vươn lên trong học tập để người khác phải ngưỡng mộ với ba mẹ tôi rằng: "Chà! Anh chị thật có phúc khi có một đứa con như vậy!". Và tôi còn rất nhiều thay đổi so với thời trẻ con khóc nhè để tự khẳng định rằng: mình đã lớn và mình có thể làm việc giúp gia đình.

Tôi tự hoàn thiện mình trong mắt mọi người, tôi có thể giúp gia đình, bạn bè khi họ cần giúp đỡ, tôi cố gắng học tập thật chăm chỉ để đạt được ước mơ của mình và để ba mẹ hài lòng... đó là một trong những  điều tôi thấy mình đã lớn. Và tôi có thể viết ra một dãy danh sách những việc làm để chứng minh tôi đã lớn. Nhưng đối với ba mẹ tôi đó chỉ là những thay đổi nhỏ so với hồi con nít và còn nhiều thứ nữa thì tôi mới bước đến được ngưỡng cửa của sự trưởng thành. Nhiều ông bố bà mẹ cho rằng con mình còn quá bé bỏng để cho rằng mình đã lớn và luôn cần sự chở che bảo bọc của bố mẹ mọi lúc mọi nơi. "Đường đời nhiều chông gai lắm con à!"- đó là câu mà ba tôi hay nói mỗi khi tôi gặp thất bại. Nhưng đối với tôi, nếu đã vượt qua một phần trong những chông gai ấy thì tôi có thể tự cho mình là siêu anh hùng. Nhưng tôi  sẽ cố gắng để tiếp tục hoàn thiên và tự khẳng định chính mình.

Qua những khó khăn đã vượt qua, tôi đã thay đỏi và nghĩ rằng mình đã lớn. Với chính đôi chân của mình, tôi sẽ tiếp tục bước tiếp để ba mẹ hài lòng về tôi cũng như tôi hài lòng về chính bản thân mình vậy!

Sưu tầm

  Ý kiến bạn đọc

DANH MỤC

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây