- Con người đó để lại trong người viết một ấn tượng đặc biệt, một số kỉ niệm sâu sắc; hoặc có tác dụng lớn đến sự trưởng thành của người viết...
- Những điều đó được thể hiện trong một số cốt truyện với những tình tiết được phát triển hợp lí, lời kể mạch lạc, kết hợp miêu tả và biểu cảm tự nhiên, chân thành.
DÀN BÀI ĐẠI CƯƠNG
A. Mở bài
- Trong cuộc sống có những con người bình thường mà thật cao đẹp.
- Thật hạnh phúc cho tôi khi tôi có một cô giáo bình thường mà cao quý như thế.
B. Thân bài
1. Cô giáo dạy tôi từ hồi lớp hai:
- Hồi đó tôi rất nghịch.
- Cô quan tâm đến tôi cũng là lẽ thường, nhưng sâu trong đó tôi được biêt cô còn coi tôi như đứa con trai đã mất của cô, nên tôi rất thân thiết với cô.
- Tôi học giỏi hẳn lên, nhưng ít lâu sau tôi vì ghen tị với bạn mà xa lánh cô.
- Khi được cô giảng giải, tôi hiểu ra nên năm học lớp ba tôi đã không phụ tấm lòng cô, tôi đạt học sinh giỏi và giải Nhì trong cuộc thi học sinh giỏi Toán ở quận.
2. Cô không chỉ là cô giáo:
- Năm tôi học lớp bốn, cô không dạy tôi nhưng lúc nào cũng quan tâm đến tôi như với con trai của cô, nhất là khi cha tôi bị bệnh nặng.
- Cuối năm học đó cha tôi mới khỏi bệnh. Những tháng ngày sóng gió, cô đã là chỗ dựa cho cả hai mẹ con tôi.
C. Kết bài
- Cô không chỉ là cô giáo của tôi mà còn là người mẹ của tôi mãi mãi.
- Tôi đã xa mái trường Tiểu học, nhưng không lúc nào tôi quên cô, nhà giáo tận tâm với bao thế hệ học sinh.