Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Tả cảnh buổi sáng ở công viên

Thứ tư - 08/10/2014 09:50
Vào sáng chủ nhật hôm ấy, bầu trời trong xanh và mát mẻ, tôi được mẹ cho đi chơi công viên. Cảnh tượng nơi đây đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc.
Ngay từ ngoài cổng đã tấp nập người qua lại. Bước qua cánh cổng màu xanh rộng mở là vào đến công viên. Tôi thức sự ngỡ ngàng trước vẻ đẹp lộng lẫy của nó. Trên cành cây, những chú chim nô đùa, hót líu lo. Những bồn hoa nhỏ nhỏ xinh xinh chạy dọc theo con đường rải đầy sỏi. Tôi nhẹ nhàng bước đi. Gió xuân hây hẩy nồng nàn lay những nhành hoa mỏng manh. Trên những cành hoa còn đọng lại những giọt sương mai long lanh như nhựng hạt ngọc trong suốt mà ông mặt trời đã hào phóng rắc xuống ban tặng cho những bông hoa. Nổi bật nhất trong khu công viên là hồ nước trong xanh, xung quanh hồ được xây kè đá rất chắc chắn. Mặt hồ phẳng lặng soi bóng mây trời. Tôi đưa tay vốc từng vốc nước. Nước mát lạnh sóng sánh trên tay tôi. Một làn gió nhẹ thổi qua làm mặt hồ lăn tăn gợn sóng. Nắng chiếu lấp lánh trên những đầu ngọn sóng như dát vàng,dát bạc. Những chiếc thuyền đạp nước đứng lặng im như bầy thiên nga đang nằm ngủ. Các cụ già đi tập thể dục đã ra về. Kìa! Hình như ở đâu đó đang vang lên tiếng nhạc nghe rất vui tai thì phải. À! Thì ra tiếng nhạc đó phát ra từ những khu vui chơi giải trí. Trẻ em nô đùa, chạy theo sau bố mẹ của mình.
 
Lúc này, ông mặt trời đã lên cao, tôi và mẹ đành phải tạm biệt công viên. Ra về, lòng tôi xốn xang bao niềm vui khó tả. Tôi tự nhủ mình phải cố gắng học thật giỏi để mai sau góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp, để xây dựng lên nhiều công viên đẹp hơn, hấp dẫn hơn.
 
Em hãy viết một bài văn tả lại một cảnh đẹp của quê hương mà em thích nhất. Bài làm của một học sinh lớp 5 trường tiểu học Nguyễn Khắc Nghiên.
 
Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương của mình. Quê hương là chùm khế ngọt, là nơi để lại những kỉ niệm đẹp trong cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ.
 
Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người, đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu. làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng.

Sách giải st

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây