Mỗi năm đến Ngày Hiến Chương - Ngày Nhà giáo Việt Nam - 20/11, chúng ta lại thổn thức bồi hồi nhớ lại kỉ niệm xưa về mái trường, thầy cô, bè bạn,.. tuổi học trò với nhiều niềm vui và khoảng trời mơ ước. Những bài thơ của tác giả: Lâm Vũ Kha sẽ đưa chúng ta về với hồi ức cũ, với hoài niệm tuổi ô mai, làm sống lại trong ta những dấu yêu thuở nào!
Nhớ Thầy
Nếu có thể xin thầy hãy bỏ thuốc Cỏ ưu tư ngun ngút một đoạn buồn Có những chiều bên song cửa mưa tuôn Thầy ngồi đó khói luồn qua tầm mắt
Nếu có thể xin thầy đừng nghiêm khắc Tuổi học trò thắc mắc hỏi lung tung Thầy cười lên đừng tỏ vẻ lạnh lùng Đau tim lắm từng khung nhìn sâu sắc
Ở ngoài kia ve sầu vẫn thường nhắc Về mùa thi, về khoảnh khắc chia tay Thầy ơi thầy ! nhớ lắm ... thầy có hay? Hoa phượng rơi trong những ngày xa cách
Em hồi hộp đợi chờ ngày cắp sách Gặp thầy yêu bên trang vở ngọt ngào Giọng của thầy thật ấm áp biết bao Trên bục giảng tháng năm nào nhớ mãi! Lâm Vũ Kha
20 Năm Ngày Gặp Lại
ai về trường cũ chiều nay cho tôi nhắn gửi câu này chút thôi bao năm xa mái trường rồi con tim thổn thức bồi hồi nhớ thương
một thời áo trắng vấn vương bảng đen bút mực con đường đạp xe mồ hôi rớt giọt trưa hè nắng thêm đổ lửa mà nghe yêu đời
ra chơi rộn rã tiếng cười giờ học thinh lặng những lời giảng hay ngoài sân cánh phượng bay bay lá khô xào xạc tháng ngày ngây thơ
nhớ khi cô phạt hàng giờ đứng trên bục giảng thẫn thờ mình ai nhớ khi nước mắt lăn dài điểm 0 tròn trĩnh đầu bài ghi tên
một thời nghịch ngợm nào quên chọc cô giận dỗi cho lên chào cờ một thời đẹp tựa như mơ lời tình viết vội câu thơ ngại ngùng
ai về trường cũ trùng phùng cô thầy bạn hữu nhớ nhung dạt dào niềm vui hạnh phúc tuôn trào hai mươi năm ấy ngọt ngào thuỷ chung! Lâm Vũ Kha
Lời Tri Ân
Ngược thời gian trở về thời thơ ấu Bên mái trường ghi dấu những ước mơ Hai mươi năm cho đến mãi bây giờ Vẫn nguyên sơ tình cô thầy trìu mến
Sáng hôm nay các bạn cùng nhau đến Về cội nguồn khao khát bến bờ xưa Thuở ra đi đã mấy mùa nắng mưa Giờ nhìn lại như mới vừa gấp vở
Gặp cô thầy bao vui mừng, bỡ ngỡ Phút xuyến xao như nghẹt thở con tim Những kí ức tưởng ngủ sâu im lìm Bỗng trỗi dậy như cuốn phim rực rỡ
Ngôi trường xưa ... cây bàng con một thuở Lớp em trồng giờ tỏa nhánh sum suê Những hố bom ếch nhái kêu não nề Được làm đẹp thành những lề lối nhỏ
Cây phượng già đôi ba lần thay vỏ Đã không còn nhìn rõ dấu vết ghi Kỉ niệm ơi! lưu luyến tuổi xuân thì Bên mái trường mùa thi nào vất vả
Bó hoa tươi xin thay lời cảm tạ Lời tri ân bằng tất cả yêu thương Chúc cô thầy hạnh phúc ngày hiến chương Đầy sức khỏe thân tâm thường an lạc. Lâm Vũ Kha
Người Thầy Năm Xưa
Tình cờ gặp lại thầy xưa Giữa chiều gió lạnh nắng mưa tranh phần Lòng em chợt thấy bâng khuâng Nhìn lên đôi mắt phong trần suy tư
Nụ cười dễ mến hiền từ Thầy tôi vẫn thế, vẫn như năm nào Tóc thầy đôi chút hư hao Vài ba sợi bạc xanh xao lòng trò
Thương thầy, nhớ thầy, thấy lo Cơn đau năm ấy buồn xo một người Lặng im không một tiếng cười Từng câu thầy giảng như lời nước non
Dẫu cho năm tháng hao mòn Định luật, định lí ... vẫn còn y nguyên Bao lời thầy dạy, thầy khuyên Các em gắng học, gắng siêng làm bài
Một thời đâu dễ phôi phai Bao nhiêu kỉ niệm cho ai vào đời Cánh hoa tươi thắm rạng ngời Chúc thầy luôn khoẻ cuộc đời thêm vui! Lâm Vũ Kha
Hoài Niệm Tình Cô
Mười mấy năm như một giấc mơ dài Em thảng thốt chợt thấy mình tỉnh giấc Cô đó sao? mái tóc dài chấm đất Giọng trầm hùng một thuở giảng văn hay
Em hạnh phúc nhớ ngày còn đi học Được cô khen vui sướng biết chừng nào Cô vẫn thế, đôi môi đỏ hồng hào Đôi mắt to chứa bao điều kì diệu
Nhớ lần ấy “được” xuống phòng Giám hiệu Cô ân cần nhắc nhở điều nên lo Em gật đầu với ánh mắt buồn xo Vì cảm thấy ... còn đắn đo luyến tiếc
Bao năm rồi xa mái trường thân thiết Gặp cô đây không biết nói gì hơn Những kỉ niệm như gió bão từng cơn Xô ngã hết những tủi hờn mệt nhọc
Tháng năm dài dấu thời gian trên tóc Tuổi xuân trôi dọc theo bước đường đời Em vẫn còn khắc khoải lắm cô ơi! Đành tạ lỗi những lời nông cạn nhất!
Ly cà phê toả hương thơm ngây ngất Nhìn cô - thầy sum họp thật vui tươi Bao nhiêu năm, mới gặp lại nụ cười Lòng trò thấy an ủi nhiều cô ạ! Lâm Vũ Kha
Gặp Cô Năm Cũ
Lâu rồi mới thấy lại cô Nỗi niềm trò cũ sóng xô tâm hồn Kỉ niệm mỗi lúc hoàng hôn Buổi học năm ấy từng môn ân cần
Dặn lòng mãi nhớ ghi ân Mai sau thành đạt một phần nhờ cô Vậy mà phiêu bạt nơi mô Chưa lần về lại thăm cô thế nào?
Nhiều khi nước mắt nghẹn ngào Mười năm xa cách hỏi sao không buồn? Hẳn là cô sẽ trách luôn Trò xưa chẳng thấy một khuôn mặt về?
Cuộc đời dâu bể, nhiêu khê Miếng cơm, manh áo chưa hề rảnh tay Mồ hôi, nước mắt cay cay Thấm trên vai áo mỗi ngày mỗi phương
Hằng năm đến ngày hiến chương Nhìn về nơi ấy mà thương một người Cô ơi! giờ cô có cười Bên bao trò mới muôn lời chúc vui
Riêng em cay đắng ngậm ngùi Tháng năm thành bại ngược xuôi dòng đời Gặp cô em thấy vui rồi Chúc cô mạnh khoẻ thay lời tri ân! Lâm Vũ Kha