Lang Thang
Sáng tác: Lâm Vũ Kha
Đông tàn chưa? sao xuân không thấy đến !
Trời đầy mưa, đêm giá lạnh vô cùng
Nằm một mình bao suy nghĩ mông lung
Bên gối chiếc chăn mùng quên giăng đắp
Sáng nay dậy, con đường xa tít tắp
Quán cafe ly đen đá ngọt ngào
Em phục vụ nhoẻn miệng cười quen lạ
Điếu thuốc thơm bồng bềnh khói bay cao
Và mỗi ngày như mọi ngày vẫn vậy
Chiều lang thang làm dĩa ốc ven đường
Vài ly rượu đủ thấy đời thêm hương
Không chếnh choáng nhưng sầu đời lắm nỗi
Đông tàn chưa? Sao ta không thấy vội
Thời gian ư! Trôi qua tự bao giờ
Ta vẫn thế lang thang như kẻ Sĩ
Mặc chuyện đời lắm lý lẽ thị phi.
Tháng năm trôi đời có gì vui vẻ?
Sau bao lần ta làm "kẻ đi rong"
"Kẻ đi rong suốt đời đi tìm mộng"
Giấc mơ dài trong niềm nhớ hoang vu
Chuyện thế gian những ân oán hận thù
Chuyện riêng ta kiếp phù du một cõi
Chuyện ngày xưa có ai còn khắc khoải
Chuyện ngày nay mấy ai hỏi đến không?
Thôi buông đi uất ức dâng trong lòng
Sống vô tư để mong đời nhẹ nhõm
Sáng cafe chiều về ta đánh phỏm
Nhậu vài ly tám vài câu vui đời ..