Trình duyệt của bạn đã tắt chức năng hỗ trợ JavaScript.
Website chỉ làm việc khi bạn bật nó trở lại.
Để tham khảo cách bật JavaScript, hãy click chuột vào đây!

Quê hương trong tôi

Thứ ba - 23/06/2020 09:42
Quê hương đó là hai tiếng thân thương mà mỗi khi nhắc đến chúng ta lại thấy nao lòng. Đối với những người xa quê như tôi. Quê hương chính là chùm khế ngọt ! là giọt nắng là những kỷ niệm tuổi thơ ....
Quê hương ơi biết bao giờ gặp lại 
Nhắn cho ta lấy hai chữ nhớ nhiều
Nhắn cho ta nỗi niềm thương bao điều
Rờ lên ngực thấy trái tim thầm khóc
 
Thỉnh thoảng tôi đọc, hay nghe những bài hát nói về quê hương, lòng tôi có chút bâng khuâng, tại sao người ta ví quê hương là chùm khế ngọt? là vú sữa, là miá lao...?
 
Với riêng tôi quê hương là tất cả những gì trong tôi, là niềm thương, là nỗi nhớ, là bạn bè, là tiếng rao hàng giữa trưa hè nắng gắt hay dưới cơn mưa tầm tả, là tiếng võng kẽo kẹt đưa cùng giọng hát ru con của các bà mẹ như:" con cò mà đi an đêm...", là tiếng ê a của tuổi học trò, là .... Nhiều quá không sao diễn tả cho đầy đũ ý nghĩa về quê hương trong tôi............. Thời gian trôi đi…, tôi lớn dần cùng năm tháng và khái niệm về quê hương của tôi ngày một rõ rệt và tròn trịa hơn. Đấy chính là nơi nuôi tôi khôn lớn bằng cổ tích của bà, bằng tình yêu của ba mẹ, bằng kỷ niệm tuổi thơ,và có cánh đồng lúa cò bay thẳng cánh… Quê hương là hành trang tôi mang theo trên hành trình dài của đời mình.
Quê hương như con thuyền chở ký ức tuổi thơ, chở những gì mà ta gắn bó… qua đi… và chỉ đọng lại trong hoài niệm:
 
“…Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay…” (Đỗ Trung Quân)
 
… là tình người trong mất mát, xót xa nơi Quá khứ và Hiện tại đan xen trên mảnh đất với hai chữ Quê Hương ấy:
 
“... Xưa yêu quê hương vì có chim có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn, roi...
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi. (Giang Nam)
 
… và mềm mại, êm đềm trong Bài hát “ Trở về dòng sông tuổi thơ” của cố nhạc sĩ Hoàng Hiệp đã đi vào lòng người bằng ca từ đầy chất tự sự được chắt lọc từ trái tim một người con xa quê:
 
“Quê tôi ai cũng có một dòng sông bên nhà… Bao năm xa quê ấy, trong mơ tôi vẫn thấy…”
 
Dù ngọt ngào hay chát đắng, dù tuổi thơ “nắng cháy giữa đồng”, lam lũ, nhọc nhằn và cơ cực… nhưng bất cứ ai trong chúng ta cũng nâng niu giá trị tuổi thơ trên mảnh đất Quê hương ấy, mong mỏi một ngày sẽ bồi đắp cho đất hết bạc màu, cho vị ngọt xua đi chát đắng mai sau.
 
Tôi cũng có một quê hương để thương để nhớ, để tôi uống vơi cơn khát trên chặng đường đời mệt mỏi, để tôi dừng chân nghỉ ngơi cho tâm hồn dịu vợi…
 
Sinh ra và lớn lên trên mảnh đất NGHI LỘC đậm bề dày lịch sử, có lẽ tôi cũng may mắn hơn nhiều người khi có một tuổi thơ ngọt ngào, đầy ắp tình thương yêu của gia đình và có những người bạn tốt.
 
Trong cuộc đời mỗi con người, ai cũng phải trải qua những buồn vui, sóng gió đẩy đưa. Có nhớ, có quên. Nhưng không hiểu sao, tuổi thơ vẫn luôn là ký ức khó phai nhất, như dấu ấn khắc sâu trong tâm khảm mỗi trái tim.
 
Bởi chăng đó là những ký ức đầu tiên của cuộc đời mỗi con người? Hay đó luôn là miền bình an nhất, trong trẻo nhất để ta tìm về mỗi khi cần nơi chốn yên lành không mộng mị để ngơi nghỉ, thảnh thơi? Bỗng nhiên, thèm quá một cánh diều chao liệng giữa không trung. Một cánh diều no căng gió, cánh diều mang những ước mơ trẻ thơ chạy dài trên triền đê, khẽ khàng làm duyên với những ngọn gió vi vu lượn quanh trong cuộc hành trình xa tít tắp.
 
Với người đi xa xứ, phải sống nơi đất khách quê người, tôi hiểu và cảm nhận được phần nào sự mong ngóng muốn trở về quê hương của họ.có lẽ Quê hương mang ý nghĩa mênh mông hơn, rộng lớn hơn. Đó là đất mẹ với đầy đủ những tính cách yêu thương trìu mến và cộng thêm sự thiêng liêng, tôn kính. Lớp bụi thời gian và khoảng cách không gian dường như không làm cho hình bóng quê cũ nhạt nhòa trong ký ức mà lại là chất xúc tác làm cho mọi nỗi nhớ quê và những biểu hiện của nỗi nhớ ấy cứ lung linh hơn, sâu lắng hơn, càng làm cho lòng yêu nhớ quê hương như được nhân lên bội phần…
 
Quê hương– từng ấy thôi đã gợi nên biết bao điều để nhớ, để thương, để làm nặng lòng người đi và để níu kéo bước chân họ trở về!
 
"Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nỗi thành Người".

Sách giải st

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây