- Cảm nhận của em về nhân vật An-tư-nai
Qua văn bản Người thầy đầu tiên, nhân vật An-tư-nai hiện lên là một cô bé giàu nghị lực. An-tư-nai - một cô bé mồ côi, có hoàn cảnh gia đình khó khăn, mặc váy thủng một mảng ở đầu gối, nhưng An-tư-nai rất chăm học, chăm làm. Hằng ngày đi nhặt ki-giắc ở chân núi, ngày nào cũng đi xa, leo đèo lội suối, bạt hơi vì gió rét, chân ngập trong những cồn tuyết,… Nhưng An-tư-nai vẫn tự nguyện đến trường, chịu cóng trong nhà kho lạnh lẽo để học chữ. Hơn nữa, An-tư-nai còn là một cô bé yêu ghét phân minh. Cô ghét bọn nhà giàu ngu xuẩn, láo xược và yêu quý thầy Đuy-sen nhân từ, tốt bụng. Những điều đó cho thấy An-tư-nai là một cô bé ngoan hiền và rất chăm chỉ.
Phó từ: vẫn, những, rất,…
- Cảm nhận của em về nhân vật thầy Đuy-sen
Người thầy Đuy-sen là một điển hình của một thầy giáo mẫu mực, hết lòng vì học trò. Mặc dù phải dạy học ở nơi miền múi xa xôi và lạc hậu, nhưng thầy luôn cố gắng làm mọi điều tốt nhất có thể cho học trò của mình. Từ việc bảo vệ các em đối với bọn nhà giàu láo xược đến việc bế các em qua con suối lạnh cóng, lấy đá và những tảng đất cỏ đắp thành những ụ nhỏ để cho học sinh qua suối, chăm sóc An-tư-nai bị chuột rút, lấy áo choàng của mình khoác lên, xoa tay, xoa chân và hà hơi ấm cho An-tư-nai,… Mơ ước được gửi các em ra thành phố lớn học,... Thầy Đuy-sen giống như một người cha chăm sóc cho các con. Chính vì vậy mà đám học sinh đứa nào cũng yêu mến thầy, vượt mọi gian khổ để đến nghe thầy giảng bài. Thật tốt và may mắn cho ai được là học trò của thầy – Người thầy đầu tiên.
Phó từ: đám, thật, mọi,…