Thiện thân mến!
Đã lâu rồi, mình không viết thư cho bạn. Ngày nay, sự phát triển như vũ bão của khoa học - công nghệ, của các dịch vụ bưu chính viễn thông đã làm xóa nhòa khoảng cách, làm cho mọi người gần nhau hơn. Gọi điện thoại hay online facebook bây giờ đã trở thành thói quen của mọi người, giúp mọi người cập nhật tin tức của nhau một cách nhanh nhất. Nhưng hôm nay, mình quyết định viết thư tay cho bạn, để tìm lại những cảm giác ngày xưa, khi nhận những bức thư trong hộc bàn, ngày bạn còn học với mình và để kể cho bạn nghe những điều mình mới học được trong cuộc sống.
Thiện à, ngày bạn còn học với mình, mỗi khi mình bị điểm kém hay buồn vì chuyện gia đình, bạn lại rủ mình sang nhà bạn chơi, rồi mở nhạc cho mình nghe. Mình vẫn nhớ như in những âm thanh mạnh mẽ trong "Guns and Roses", "One more night", "Payphone" đã len lỏi vào từng nơ-ron thần kinh trong não bộ của mình, cuốn phăng mọi muộn phiền, ưu tư của mình đi, để mình có thể cười giòn tan một cách vô tư lự với bạn. Rồi sau đó, bạn cho mình nghe những bản ballad ngọt ngào như "Safe and sound", "Love the way you lie" "As long as you love me - Justin Bieber" "You raise me up" làm mình tìm lại được bình yên cho tâm hồn, khiến mình thấy cuộc sống này thật tươi đẹp. Điều đó đã tiếp thêm cho mình năng lượng mới để tiếp tục cố gắng, tiếp tục hoàn thiện bản thân, để mình nỗ lực hơn trong cuộc sống.
Thiện thân, hôm nay, khi vào youtube để nghe lại những bản nhạc đấy, tình cờ mình thấy một clip về quảng cáo dầu gội Pantine ở Thái Lan làm mình rất trăn trở. Clip kể câu chuyện về một cô gái A nhà nghèo, mẹ mất sớm, cô bé ở với bố, bố cô bé phải đi đàn hát dạo để kiếm sống. Và điều bất hạnh hơn cả là cô bé lại bị câm. Cô bé có một niềm đam mê mãnh liệt với đàn violon nhưng luôn bị bàn bè chế giễu. Đặc biệt, ở lớp có một cô bé B nhà giàu luôn nghĩ ra đủ trò để trêu chọc, hành hạ cô. Nhưng cô bé A này luôn nỗ lực học, đặc biệt là đàn violon, và cô bé đàn rất hay. Rồi một ngày, một cuộc thi âm nhạc cổ điển sắp được tổ chức, cô bé A đăng kí. Cô bé B nhà giàu cũng đăng kí thi và khi biết chuyện, trước ngày thi đã cho người đến đập đàn violon và đánh đập bố của cô bé A khi ông đang biểu diễn dạo kiếm tiền làm cho cô bé A sẽ nản lòng và bỏ cuộc. Ngày thi, cô bé B dự thi cuối cùng, Sau khi cô bé B kết thúc phần dự thi piano với những tràng pháo tay không ngớt, những tưởng ngôi vị quán quân là đây thì cô bé A bỗng xuất hiện, với cây violon dán chằng chịt băng dính, dự thi với tất cả nỗ lực của mình. Khi cô bé A biểu diễn, cả khán phòng lặng như tờ. Người nghe cũng cảm nhận được những nỗ lực, những oan ức, những bất công của cô bé đã trải qua. Nhưng trên hết, vượt qua những điều đó, người nghe được đắm chìm vào một không gian khoáng đạt, rộng rãi của niềm tin, được hòa mình với mùi cỏ non ban mai, được thưởng thức ánh bình minh qua tiếng đàn của cô. Tiếng đàn của cô giúp mọi người thấy tin tưởng vào cuộc sống, tin tưởng vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Khi nghe tiếng đàn của cô bé A, mình cũng như có thêm một luồng sinh khí mới, tâm hồn như tươi mới hơn, yêu đời hơn. Và cô bé đã nhận được giải nhất.
Thiện à, ngày hôm đó, mình đã nhận ra âm nhạc có sức mạnh như thế nào. Âm nhạc như một món ăn, một liều thuốc tinh thần giúp con người vững vàng hơn cuộc sống. Âm nhạc có sức lay động long` người, giúp con người hướng thiện. Thật sự, mình rất cảm ơn bạn vì đã truyền đam mê âm nhạc cho mình từ ngày nhỏ, để hôm nay mình có thể nhận ra được bao điều tốt đẹp trong cuộc sống nhờ âm nhạc.
Trời cũng đã muộn rồi, mình xin dừng bút tại đây. Chúc Thiện học tập tốt, mình cũng xin hứa sẽ học thật tốt ghi ta để sau này có thể đàn những giai điệu truyền cảm hứng cho mọi người như những gì đã hứa với Thiện ngày xưa.
Mong sớm nhận được hồi âm của Thiện
Bạn của Thiện
N.K.Đ